Khi bay vào chỗ sâu trong mặt trời, Kim Ô thả Lâm Nhất lên một đạo đài, một bầy Kim Ô vây quanh đạo đài.
“Thật khó mà tin nổi...”
Lâm Nhất ở trên đạo đài nhìn lướt qua bốn phía bằng ánh mắt kinh ngạc.
Nơi này chắc chắn không phải mặt trời thật sự, nếu không thì hắn đã chết từ lâu, nhưng mọi thứ có vẻ quá chân thật. Hộp đựng kiếm trên lưng, chân nguyên trong người hắn đều có thể điều động dễ dàng, hắn có thể cảm nhận được rõ sức mạnh vô biên khi siết chặt năm ngón tay.
Mặt khác, hắn còn có thể cảm nhận được khí tinh nguyên nồng đậm đến mức có thể gọi là kinh khủng trong không gian này.
Khí tinh nguyên khi hít vào cũng đủ để so sánh, thậm chí còn nhiều hơn cả đan Tinh Nguyên. Cũng đúng, nơi này là chỗ sâu trong mặt trời mà.
Vẻ kinh ngạc trong mắt Lâm Nhất dần biến mất, thay vào đó là sự bình tĩnh.
Hắn chắc chắn không thể ở lại đây quá lâu, có lẽ truyền thừa của Nhật Diệu Tinh Cung là mật cảnh Thái Dương này, cứ tạm thời gọi là mật cảnh Thái Dương đi. Nói đúng hơn bây giờ Lâm Nhất cũng không biết không gian bí ẩn ở trong chỗ sâu này là gì, nhưng đây nhất định là bảo địa xưa nay chưa từng có.
Mỗi một lát đều có thể thu được rất nhiều lợi ích giúp cho thực lực bản thân tăng vọt.
Hắn nheo mắt quan sát bầy Kim Ô đang bay qua bay lại kia, trong đầu suy nghĩ nhanh chư chớp, chốc lát đã nghĩ ra cách sử dụng bảo địa này.
Ở đây dù không tập trung tu luyện, hít thở thôi tu vi cũng có thể tăng. Vậy thì hắn không cần cố gắng tu luyện, để khí tinh nguyên ẩn chứa lửa thái dương này tự động rèn luyện chân nguyên và hai vùng khí hải trong cơ thể hắn là được.
Trái lại Thập Huyền bộ có thể tu luyện ở đây, chắc chắn sẽ tiến bộ rất nhiều.
Khi đánh nhau với Phong Huyền Dực, Lâm Nhất phát hiện thân pháp của đối phương cực nhanh. Khi hắn không sử dụng roi Tử Diễm Lôi Hoàng và hợp lực với ngựa Huyết Long, đối phương cũng có thể nhẹ nhàng ứng phó, thứ hắn ta dùng là thân pháp Tạo Hóa cao phẩm.
Còn Thập Huyền bộ là võ học cấp Đế Giả chính cống trong cuốn Thiên Phách của Trục Nhật Thần Quyết.
Nếu xét về cấp bậc thì chắc chắn sẽ mạnh hơn thân pháp của đối phương. Một khi tu luyện thành công, điểm yếu cuối cùng của Lâm Nhất cũng coi như được bù đắp hoàn toàn.
Thập Huyền bộ kết hợp với chín loại biến ảo của Kim Ô cũng được gọi là Kim Ô Cửu Biến, cần tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai mới có thể tu luyện, công pháp cấp Đế Giả có yêu cầu rất cao. Trước đó tu vi của Lâm Nhất quá thấp, vẫn luôn không thể hành động mù quáng, khi đến Thương Long Cấm Giới tu vi tăng lên vẫn không có cơ hội tu luyện.
Nay đã đến lúc!
Thân pháp này được chia thành bốn cấp bậc, nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn đỉnh phong.
Nhập môn rất dễ, chỉ cần tư chất không tồi, tu vi đạt tới ngưỡng cửa, bất kỳ ai cũng có thể tu luyện đến cảnh giới nhập môn, chẳng qua thời gian dài hay ngắn thôi.
Tiểu thành khó hơn một chút, để thân pháp cấp Đế Giả đạt tới tiểu thành phải cần ngộ tính cực cao, nếu không cả đời sẽ quanh đi quẩn lại ở cảnh giới nhập môn.
Đến cảnh giới đại thành chân chính cần phải quan sát cuộn tranh Kim Ô, từ đó hiểu được bí ẩn của Kim Ô, lĩnh ngộ được chân lý chín loại biến đổi của thần thú Kim Ô. Khi tới viên mãn đỉnh phong thì có thể ngưng kết thần ấn Kim Ô, nhảy lên nghìn trượng đồng thời biến ảo đủ thứ, có thể biến ra thần vận Kim Ô bay lượn.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Lâm Nhất đắm chìm trong việc tu hành Kim Ô Cửu Biến, tu luyện thân pháp cấp Đế Giả khó hơn Nhật Diệu Thần Quyền rất nhiều.