Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Nhất nôn ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trắng bệch, lộ ra vẻ đau đớn cùng cực.  

Kiếm ý bị phá vỡ bởi một đòn tấn công nặng nề này khiến hắn phải chịu đau đớn hơn cả bị người ta cứ thế nghiền nát, kiếm ý vỡ nát rơi rụng tan tác, cùng với cơ thể bên trong bị đả kích nặng nề, ngũ tạng lục phủ cũng bị cào đến mức đầy thương tích. Kiếm ý đỉnh phong viên mãn đáng sợ bao nhiêu thì lúc này phản phệ sẽ hỗn loạn bấy nhiêu.  

Lâm Nhất bị đánh đến không kịp trở tay, kiếm ý bị đả kích bên trong cơ thể hoàn toàn mất khống chế.  

“Là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách!”  

“Cái này… thật là quá đáng mà!”  

Có thể lấy khí thế vô địch thẳng thừng nghiền nát Tiên Thiên kiếm ý đỉnh phong viên mãn, ngoài kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách ra e là chẳng có người nào làm được.  

Xoạt!  

Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách của lầu Huyết Vũ, trong đáy mắt ngập vẻ sửng sốt.  

Mặc dù nói thế giới võ đạo kẻ mạnh hiếp yếu, kẻ mạnh đứng đầu. Nhưng cho dù là chính tà hai đạo cũng đều có quy tắc bất thành văn, đó là đệ tử hậu bối giao đấu, tiền bối không được ra tay.  

Nếu không, đệ tử của tất cả các Đại tông môn đã chẳng cần phải ra ngoài trải nghiệm rèn luyện nữa.  

Cho dù là yêu nghiệt trong bảng Long Vân, đối mặt với cao thủ tiền bối thì có mấy ai đủ sức để chống đỡ, gần như sẽ bị nghiền nát mà không cần nghi ngờ.  

Quy tắc một khi bị phá thì mọi thứ sẽ hỗn loạn hết cả.  

Ba ông lão cảnh giới Âm Dương vây giết Lâm Nhất đã đủ vô sỉ lắm rồi, bây giờ đến cả kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách cũng ra tay luôn, quả thực là hết nói nổi.  

“Ha ha, hôm nay đúng là được mở rộng tầm mắt rồi…”.  

“Loại Tông môn như lầu Huyết Vũ này thế mà cũng được xưng là thế lực cấp chuẩn bá chủ, xem bọn họ sau này làm thế nào có được chỗ đứng trong U Châu”.  

“Vô sỉ cũng phải có giới hạn chứ”.  

Âm thanh chế giễu vang lên khắp tứ phía, nhưng Ô Phong, kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách của lầu Huyết Vũ lại coi như chẳng nghe lọt tai, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng.  

Sau khi đánh nát kiếm thế của Lâm Nhất liền bật người bay lên không trung, một chưởng như thiểm điện loé lên đập thẳng về phía Lâm Nhất.  

Vào giây phút khi ông ta bật người nhào lên, mây đen cuồn cuộn kéo đến trên bầu trời, sấm chớp lập loè, dị tượng khủng bố khiến mọi người cảm nhận được một cách sâu sắc sự đáng sợ của kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách.  

Người thuộc cảnh giới Âm Dương chẳng có ai đỡ nổi một chưởng này của kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách, cho dù chỉ là một chưởng tuỳ ý thì cũng không thể.  

Đúng vào lúc mọi người đều cảm thấy Lâm Nhất chết chắc thì một bóng người thình lình xuất hiện trước mặt Ô Phong chặn lại một chưởng này của ông ta.  

Rầm!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK