"Trùng hợp quá, cô cũng ở đây à. Dù sao thì ba ngày nữa khó tránh phải đánh một trận, có dám thử trước một trận không?"
Ô Tiếu Thiên nhếch mép khiêu khích Khương Tử Diệp.
Khương Tử Diệp cầm ly rượu, thản nhiên nói: "Hay là thôi đi, ta sợ người thảm bại giống hồi bốn năm trước thì lại điên mất, làm sao còn đến được trận đại chiến mười vị trí đầu của ba ngày sau đây".
Bầu không khí giữa hai người nồng nặc mùi thuốc súng, tựa như sắp có dấu hiệu lao vào đánh nhau, vẻ mặt mọi người khó tránh khẩn trương.
Hai con người hung hãn này đều có cơ hội đánh vào mười vị trí đầu, nếu thật sự đánh e rằng sẽ gây ra động tĩnh lớn.
Cạch!
Lâm Nhất đặt ly rượu xuống, âm thanh phát ra không lớn không nhỏ, lập tức di dời sự chú ý của mọi người.
"Khương cô nương, ở đây cô là người hiểu rõ nhất về Tam Tiểu Vương, có thể giải thích giúp Lâm mỗ một vài điều không?"
Lâm Nhất thỉnh giáo đối phương, đầu tiên có thể tạm hòa hoãn mâu thuẫn giữa nàng ta và Ô Tiếu Thiên, thứ hai thật sự muốn biết rốt cuộc thì Tam Tiểu Vương mạnh đến dường nào. Dù sao Quần Long thịnh yến cho đến hiện tại, Tam Tiểu Vương vẫn chưa chân chính lộ rõ thực lực, phần lớn đối thủ đều nhận thua hoặc vừa đối đầu thì trận chiến đã kết thúc.
Thực lực của ba người từ đầu đến cuối vẫn là một màng sương mù dày đặc, thoắt ẩn thoắt hiện không thể nhìn thấu.
Lâm Nhất vừa dứt lời, toàn bộ ánh mắt tại hiện trường đều đổ dồn về phía Khương Tử Diệp, cả Ô Tiếu Thiên cũng không ngoại lệ.
"Ta đã từng quen biết với ba người kia, cũng có chút hiểu biết chứ không quá nhiều, đầu tiên là về Viêm Long Tử..."
Khương Tử Diệp trầm ngâm nói: "Luyện thể của Viêm Long Tử hẳn là mạnh nhất trong Quần Long thịnh yến, ta đã từng thấy hắn ta đánh chết một tên tà tu vừa thăng tiến lên Thiên Phách chỉ bằng một quyền. Ngoại trừ sức mạnh luyện thể ra, hắn ra còn lĩnh hội ý chí Hoả Diễm - một môn quyền pháp sở trường cực kỳ bá đạo".
Đánh chết cường giả Thiên Phách chỉ bằng một quyền, nghe thấy có vẻ hơi khoa trương quá rồi.
Sắc mặt Lâm Nhất bất biến, hắn đã sớm biết đối phương rất mạnh, ngay cả bá chủ Thiên Phách - Tử Điện Ma Long Điểu cũng bị một quyền của hắn ta làm cho trọng thương, vì thế có đánh chết một tên tà tu Thiên Phách thông thường quả thực cũng không đáng nói.
"Luyện thể mạnh nhất? Chẳng lẽ còn mạnh hơn chiến thể Thương Long của Lâm Nhất sao chứ..."
Phong Dã không phục nói.
Khương Tử Diệp hơi mỉm cười nói: "E rằng sẽ mạnh hơn một chút, bản thân hắn ta chính là một Yêu tộc trong huyết mạch có pha lẫn huyết mạch của Viêm Long, tuy không nhiều nhưng dù sao cũng là huyết mạch của Viêm Long. Luyện thể của Lâm công tử cũng không kém, nếu ta đoán không lầm thì vẫn chưa tu luyện môn công pháp này tới cấp đỉnh phong nhỉ".
Lâm Nhất gật đầu, không hề phủ nhận.
Thương Long Cửu Biến dừng lại ở đỉnh phong biến thứ tám, ít nhất là không có hy vọng thăng cấp trước khi kết thúc Quần Long thịnh yến, công pháp này cần phải có yêu đan của Long Huyết hoặc là dị quả mới có thể thăng cấp.
Trái lại thì tu vi của Bán Bộ Thiên Phách bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, Tử Diên Kiếm Quyết cũng có tia hy vọng.
Lời của Khương Tử Diệp làm mọi người đánh một cái rùng mình, cuối cùng Phong Dã vẫn có hơi không phục, nhỏ giọng nói: "Luyện thể dù có mạnh thì cũng chưa chắc chống đỡ được kiếm của Lâm Nhất, chém một nhát là xong!"
"Vậy phải xem kiếm của Lâm công tử rốt cuộc sắc bén đến mức nào".
Khương Tử Diệp từ chối cho ý kiến, cũng không phản bác.
Dừng một chút, nàng ta lại nói: "Nghe nói Tử Lôi Tông - Triệu Vô Cực đồng thời nắm giữ hai loại ý chí võ đạo, cả hai đều tu luyện đến cảnh giới viên mãn đỉnh phong. Ngoại trừ những điều này, nghe nói khi hắn ta tu luyện ở ngoại vực gặp được một môn bí thuật tương đối dũng mãnh, nhưng mà chưa một ai thấy hắn ta dùng đến".
"Vũ Hạo Thiên thì sao?"
Phong Dã mở miệng hỏi.