Bọn họ xông vào trận này, biết rõ phong mang kiếm trận này đáng sợ thế nào. Tám chín thanh kiếm đã có chút không chống đỡ nổi, bây giờ mười tám thanh kiếm cùng xuất hiện, dù không chết cũng sẽ bị thương nặng, đến lúc đó còn mất cả mạng cũng chưa biết chừng.
Lâm Nhất kia muốn tìm chết, phải sỉ nhục hắn một phen mới được.
“Không biết sống chết, ta xem lát nữa làm sao ngươi cười nổi!”
Cổ Dương cười lạnh lùng, sát ý lan tràn trong mắt.
Hai huynh đệ Kim gia cũng không ngừng cười gằn. Trước kia còn có chút lo lắng, bây giờ xem ra chỉ là nghĩ nhiều rồi.
Trên hàng ghế của Bắc Tuyết Sơn Trang, các trưởng lão cũng hơi biến sắc, bọn họ có chút ngồi không yên.
Lúc bố trí kiếm trận, bọn họ không ngờ sẽ có người có thể làm kinh động đến mười tám thanh kiếm. Người có thiên phú như vậy, e rằng có thể sánh ngang với Nam Cung Vãn Ngọc…
Lẽ nào phải phá hủy kiếm trận?
Thế thì mất mặt quá, kiếm trận tự mình bố trí, trước kia nhiều người đã chết dưới kiếm.
Bây giờ đặt ngoại lệ cho Lâm Nhất, rõ ràng không phù hợp quy tắc, khó tránh bị người ta chỉ trích.
“Mạc trưởng lão, người này không thể chết được!”
Trong mắt vài trưởng lão lộ ra vẻ sốt ruột, khẽ giọng gọi ông lão áo xám chủ trì đại cục ở phía trước.
Vẻ mặt ông lão áo xám thay đổi liên tục, trong lòng cũng rất bất lực, kiếm trận này căn cứ theo thiên phú của người khảo nghiệm.
Dù là Nam Cung Vãn Ngọc ở đây cũng chỉ đến thế mà thôi. Nhưng cảnh giới Nam Cung Vãn Ngọc cao hơn Lâm Nhất nhiều, phá trận này không dễ, Lâm Nhất thì càng khó nói.
Nếu yêu nghiệt như thế bị kiếm trận của mình chém chết, truyền ra ngoài không phải sẽ bị cười đến rụng răng hay sao.
Mặc kệ.
Mạc trưởng lão âm thầm chửi mắng trong lòng, không muốn nói quy tắc nữa, dự định miễn cưỡng hủy đi kiếm trận. Quan tâm nhiều thế làm gì, đợi lát nữa cướp người rồi chạy thẳng!
Đây là hạt giống hoàn toàn có thể sánh ngang với Nam Cung Vãn Ngọc, hơn nữa tiềm lực còn chưa giải phóng hoàn toàn, phá hoại chút quy tắc vì hắn thì tính là gì.
Nhưng đúng lúc đó dị biến xảy ra, sắc trời đột nhiên tối sầm lại.
Mắt Chúc Long!
Giữa không trung, hai mắt Lâm Nhất lần lượt cháy lên một ánh nến, hai mắt hắn lập tức tỏa ra khí tức cổ xưa.
Mười tám thanh trường kiếm đan xen thành kiếm trận khủng khiếp, nhiều sơ hở lập tức xuất hiện, đồng thời không ngừng phóng to ra.
Trong nháy mắt đã bị hắn tìm ra được hơn trăm lỗ hổng, những lỗ hổng đó tỏa sáng lấp lánh ở trong mắt Lâm Nhất, vô cùng dễ thấy.
Ầm!
Đợi đến khi ánh sáng khôi phục trở lại, thân hình Lâm Nhất nhoáng lên, kiếm trận ầm ầm đổ sụp. Những thanh trường kiếm phong mang rực rỡ không còn ánh sáng, đồng loạt rơi xuống.