Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người của cổ vực Nam Hoa, Tây Sơn Vực, Bắc Lăng Vực đều đã tới đông đủ, Lâm Nhất nghiêm túc quan sát, ngoại trừ những người đứng đầu ra, thực lực của những người còn lại cũng không tầm thường.  

Nếu không nhờ bảo khố Long Vân hiện thế ở Nam Vực, đám người Nam Cung Vãn Ngọc càng không có bất kỳ cơ hội nào đối kháng được với những người này.  

Cùng lúc đám người Lâm Nhất đang quan sát xung quanh, cũng có rất nhiều ánh mắt theo dõi bọn họ, mặc dù bọn họ chẳng nói gì, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ kinh thường rất rõ ràng.  

Địa vị của Nam Vực quả thật chẳng được người khác đánh giá cao...  

"Người của Đông La Vực đến rồi!"  

Giọng Thanh Đồ trưởng lão vang lên, trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia kỳ hoặc, nghe nói người của Đông La Vực rất tàn nhẫn. Hoàn cảnh nơi đó rất phức tạp, có rất nhiều tông môn tà đạo giết người như cắt cỏ, người nào cũng tu luyện ma công tàn ác.  

Cho dù là Huyền Vực xếp thứ nhất Huyền Hoàng Giới nhưng khi đối diện với người của Đông La Vực cũng phải vô cùng kiêng kỵ, không dám tùy ý gây hấn.  

Vù vù!  

Bỗng nhiên vang lên tiếng xé gió chói tai, vài bóng đen chợt đen lóe lên, nhóm người Đông La Vực hùng hồn xuất hiện.  

Dẫn đầu là một người trung niên áo đen, cũng là Thánh Minh trưởng lão, vẻ mặt người này rất ác liệt và huênh hoang. Lâm Nhất có hơi ngạc nhiên, thế lực Thánh Minh vậy mà lại có cả người tu luyện ma công gia nhập.  

Song, thử nghĩ lại, từ trước đến giờ Thánh Minh luôn ở phe trung lập, thu nhận cao thủ tà đạo cũng không có gì lạ.  

Ở cạnh ông ta có một thanh niên mặc đồ tím, ánh mắt hờ hững, vừa nhìn khí thế cũng không mấy cường hãn. Nhưng khi họ vừa xuất hiện lại thu hút không ít sự chú ý của người khác, Chung Huyền của Tây Sơn Vực cũng đảo mắt nhìn qua, thần sắc đột nhiên căng cứng.  

Kiếm ý!  

Trong lòng Lâm Nhất khẽ động, bên trong người này cất giấu một luồng kiếm ý vô tận, đây cũng là một cao thủ dùng kiếm.  

Vù!  

Ngay lúc Lâm Nhất còn đang quan sát, người cũng không thèm nhìn, lách người đi tới trước mặt Phương Hàn Lạc, thờ ơ nói: "Ngươi là Lâm Nhất à? Quái vật tinh thông kiếm ý Thông Linh ở cổ vực Nam Hoa sao?"  

Phương Hàn Lạc nghe vậy nhất thời hơi lúng túng.  

Kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của hắn ta dạo gần đây có tinh tiến, chưa kiểm soát được phong mang kiếm ý, nên kiếm uy mạnh mẽ vừa khéo lại nổi bật giữa đám đông.

Có lẽ do thành tựu kiếm đạo của Lâm Nhất đã sớm đạt đến cảnh giới cao thâm, cho dù kiếm ý có tỏa ra cũng có thể im hơi lặng tiếng dung nhập vào trong thiên địa, làm cho người ngoài khó có thể cảm nhận được phong mang.  

Càng không cần bàn đến phong mang kiếm ý hiện tại của hắn, dù cho là Thánh Minh trưởng lão cũng khó có thể nhận ra rõ có bí mật gì trong đấy.  

"Diêm Ma huynh, đã lâu không gặp".  

Phương Hàn Lạc còn chưa trả lời, Vũ Hạo Thiên đang đứng giữa đám đông bỗng hướng về phía người nọ mở miệng trước.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK