Một quyền mà Lâm Nhất vừa đánh ra vốn dĩ cũng không phải Nhật Nguyệt Thần Quyền chân chính, hắn chỉ là mượn một chút uy lực từ Thánh Linh để đánh ra một quyền mà thôi.
Ngẩng đầu nhìn, Kim Ô và Ngân Hoàng lượn quanh trên đỉnh đầu hắn, dị tượng diễn hóa có sự khác biệt rất lớn so với lúc trước.
Nó dường như tồn tại chân thật, nhưng lại khác hẳn với sinh linh có máu thịt, đây là linh của võ học, và cũng là Thánh Linh, được dung hợp bởi huyết khí của Lâm Nhất và áo nghĩa trong Nhật Nguyệt Thần Quyền, trên thực tế thì càng có khả năng đảm đương hơn.
Nếu không nhờ tu luyện Nhật Diệu Thần Quyền và Nguyệt Diệu Thần Quyền, đồng thời lĩnh ngộ hoàn toàn chân ý trong đó thì e rằng không cách nào đạt đến một bước này.
Tuy nhiên, hiện tại chỉ việc duy trì sự tồn tại của hai đại Thánh Linh này mà đã khiến Lâm Nhất có cảm giác chân nguyên và huyết khí trong cơ thể nhanh chóng xói mòn, tiêu hao với tốc độ cực kỳ khoa trương.
Quả thực cảnh giới Thiên Phách không cách nào nắm giữ loại võ học này được, bởi vì bất kể là ngạch cửa tu luyện hay việc thi triển cũng đều phải trả một cái giá đắt.
Lâm Nhất vẫy vẫy tay, Thánh Linh theo đó mà xoay quanh, khí thế Thiên Phách tầng ba đáng sợ từ trên người hắn cũng ầm ầm phóng thích.
Ầm!
Luồng khí thế này tựa như bão táp, phút chốc đã đạt đến mức độ khủng khiếp có thể sánh ngang với Thiên Phách tầng năm, ngay cả linh trận gia cố trên mặt đất cũng không chịu nỗi luồng duệ khí này.
“Vẫn phải tiếp tục tu luyện mới được, nếu không gặp phải yêu nghiệt cảnh giới Thiên Phách tầng năm thì phần thắng chưa hẳn lớn như ta đã tưởng tượng”.
Lâm Nhất thì thào tự nói, hắn vẫn tỉnh táo như trước, chớ không tự thổi phồng mình.
Cảnh giới Thiên Phách tầng năm bình thường đương nhiên không đáng để hắn quan tâm, nhưng nếu trong đó có yêu nghiệt đạt được đại khí vận, cùng gặp được kỳ ngộ phi phàm như hắn thì… khó mà nói được.
Dù sao kém hai đại cảnh giới, có nhiều hơn hai tầng Khí Hải, chênh lệch lớn về tu vi đôi khi sẽ dẫn phát sự biến chất nào đó.
Một khi đối phương có át chủ bài, có thể chịu đựng dưới uy áp Thánh Linh của hắn mà không chết thì chuyện thắng bại thật sự rất khó nói.
Cao thủ trên Thiên Lộ có quá nhiều, trong thành Tứ Tượng ngọa hổ tàng long, lại nói, Tam đại Giới Tử càng là sâu không lường được.
“Còn chưa đủ, chỉ mới là nhập môn mà thôi, chỉ mới có uy lực từ Thánh Linh mà thôi, cần phải chính thức thi triển Nhật Nguyệt Thần Quyền mới được”.
Mắt Lâm Nhất lóe sáng, trong đó ánh lên sự kiên quyết trước nay chưa từng có.
Trọn bộ Nhật Nguyệt Thần Quyền chỉ có ba thức, nhưng mỗi thức đều mạnh đến mức có thể là trời đất chấn động, mỗi một tầng tăng dần, cho đến khi thúc đẩy Nhật Nguyệt Thần Quyền này lên đến cảnh giới Đại viên mãn đỉnh phong. Lại nói, mỗi thức đều có 3 sát chiêu, biến hóa khôn lường, bao hàm toàn diện, có thể ngay tại chỗ diễn hóa ra đủ loại dị tượng khác nhau.
Rầm rầm!
Lâm Nhất ngửa đầu dốc rượu, uống một hơi hết sạch số Thiên Niên Hỏa còn lại, kế đó bắt đầu tu luyện trong diễn võ trường.
Không còn Thiên Niên Hỏa tương trợ, chặng đường tu luyện sắp tới vô cùng vất vả, nhưng Lâm Nhất lại càng thêm điên cuồng.
Danh Sách Chương: