Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hô!  

Khi Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, dư chấn tan đi, một khe rãnh dài mấy nghìn mét xuất hiện trước mặt Lâm Nhất.  

Khe rãnh rộng khoảng một trượng, sâu tận mười mét.  

Chấn động, đáng sợ!  

Một chiêu kiếm hoa lệ và đáng sợ khiến Lâm Nhất trố mắt ngoác mồm, không thể tin được, ngay sau đó hắn mừng rỡ, trên mặt tràn đầy kích động.  

Đây chỉ mới là sơ thành, còn không bằng tiểu thành.  

Nếu một ngày nào đó chiêu thức này đạt tới đại thành, uy lực sẽ đáng sợ đến mức nào?  

Không dám tưởng tượng, thật sự không dám tưởng tượng!  

Trên thực tế, chiêu thức này có thể phát huy uy lực đáng sợ như thế thì nói ra cũng khá đặc biệt.  

Điều này liên quan đến bản thân Lâm Nhất, mấy ngày nay hắn đã dùng linh ngọc tam phẩm để tinh luyện Tử Diên Kiếm Quyết, gần sáu phần chân nguyên hùng hậu trong cơ thể đã chuyển đổi thành Tử Diên kiếm kình màu bạc trắng.  

Nếu là những võ giả Bán Bộ Tử Phủ khác, dù họ may mắn thi triển được Bôn Lôi Trảm Điện như hắn cũng nhất định không thể phát huy uy lực đáng sợ như thế.  

Thứ nhất, họ không có chân nguyên hùng hậu như Lâm Nhất, thứ hai là họ cũng không có kiếm quyết thượng cổ chống đỡ, cả hai đều không có thì đương nhiên uy lực cũng giảm đi rất nhiều.  

Nhưng dù thế nào thì uy lực của Bá Kiếm cũng không tầm thường chút nào.  

Lời nói ngông cuồng của Mai hộ pháp không hề có chút giả dối.  

Với kiếm pháp này, Lâm Nhất nhất định có thể làm nên tên tuổi ở cổ vực Nam Hoa.  

“Nhưng Bá Kiếm cũng tiêu hao rất nhiều chân nguyên, may mà chân nguyên của mình đủ hùng hậu”.  

Lâm Nhất kiểm tra lại, chiêu thức Bôn Lôi Trảm Điện này đã hao mất gần một phần tư chân nguyên của hắn.  

Nếu thêm một chiêu nữa thì e rằng sẽ tiêu hao nhiều hơn.  

Chân nguyên là chuyện nhỏ, chủ yếu là việc tiêu hao tinh thần rất khó chịu đựng.  

Ầm ầm!  

Lúc này tiếng sấm lại vang lên, Lâm Nhất nhíu mày, hơi khó hiểu.  

Kiếm thế đã sớm biến mất, tại sao tiếng sấm vẫn tiếp tục vang, lẽ nào còn ai khác đang luyện kiếm?  

Khi hắn ngẩng đầu lên, mây đen cuồn cuộn lại kéo đến, lần này còn dày đặc hơn cả lần trước.  

“Không đúng, đây chắc chắn không phải do kiếm ý biến hoá...”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK