Mỗi người một quyền, cuồng long tử điện gào thét như bay ra từ trong địa ngục, mang theo cơn tức giận vô biên.
Cú đấm có thương long gầm thét, vừa dữ tợn vừa bá đạo.
Ầm ầm!
Quyền mang chứ đứng uy thế đáng sợ, dư âm xung quanh diễn hoá ra sương máu mờ mịt, khói sóng mênh mông, cuồn cuộn vô biên. Hai sát chiêu chứa đựng quyền pháp cấm kỳ hoà làm một, dị tượng xuất hiện mang theo khí thế nuốt chửng núi sông.
“Đại Thiên Tuyệt Quyền!”
Sắc mặt Lâm Đào rất nặng nề, hắn ta cảm nhận được áp lực to lớn. Hắn ta điều động Huyền Dương Quyết đến mức độ mạnh nhất, quyền mang chứa đựng chân nguyên Huyền Dương. Mỗi cú đấm đánh ra đều mang theo lực lượng ý chí Hoả Diễm đáng sợ, mỗi một quyền đều như núi lửa phun trào, trong nháy mắt, hai người đã đối chiến mấy chục lần.
Trong mắt Lâm Đào lộ vẻ ngạc nhiên, đối chiến thế này vốn là thủ đoạn hắn ta am hiểu nhất, nhưng lại không chiếm được quá nhiều lợi thế.
Còn Lâm Nhất thì lại càng đánh càng hăng, một phong mang chứa đựng sát khí vô tận loé lên từ trong mắt hắn, Thất Sát Quyền hiện lên huyết quang. Sau đó, hắn lại đánh ra một quyền.
Sắc mặt Lâm Đào hơi thay đổi, hắn ta di chuyển, chủ động tránh đòn.
Ầm!
Quyền mang đáng sợ rơi uống đất, đài Thăng Long cổ xưa lập tức nổ tung, bị đập ra một cái hố to.
Khi nhìn thấy cảnh này, trong đầu người trên khán đài như nổ tung.
Cú đấm này quá đáng sợ, đánh nổ cả đài Thăng Long.
“Kinh khủng quá, không ngờ hai người họ lại mạnh đến mức này”.
“Thật sự là hai con quái vật, ta cảm thấy cường giả Thiên Phách bình thường cũng không phải đối thủ của họ”.
Không ít võ giả sắc mặt tái nhợt, thậm chí một vài cường giả Thiên Phách còn nói với giọng điệu sợ hãi.
Nhưng điều khiến mọi người ngạc nhiên hơn là Lâm Đào sử dụng Huyền Dương Chiến Thể trên không trung lại không thể làm gì được Lâm Nhất.
Lâm Nhất điều động Thất Sát Quyền đến mức tối đa, sát khí chồng chất gấp bảy lần xen lẫn với uy lực Thương Long cổ xưa, quyền mang đáng sợ như mưa rền gió dữ, như sóng lớn ngút trời, nhiệt huyết rực cháy, trút ra tất cả lửa giận và sát khí trong lòng.
Hắn thể hiện hoàn toàn con người dữ tợn của bản thân, khiến rất nhiều người cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Tuy đã biết trước Lâm Nhất là một kẻ tàn nhẫn, hắn cũng là người giết người đầu tiên trong Quần Long thịnh yến, nhưng có lẽ là vì tính cách, cho nên từ đấu đến cuối hắn đều không thể hiện phong mang quá nhiều, cũng không có hành động khiêu khích người khác.
Vì thế mới dẫn tới rất nhiều sự phê bình, còn bị những người như Lâm Đào cho rằng hắn dễ bắt nạt.
Giống như Lâm Nhất hắn không chịu thua là một chuyện đại nghịch bất đạo, hắn muốn tranh giành danh ngạch hạt giống là đang làm trò cười vậy.
Người người đều tranh giành, đương nhiên Lâm Nhất cũng có thể!