Mai hộ pháp cũng không hiểu rốt cuộc Lâm Nhất đang tìm hiểu cái gì, chỉ có thể tạm thay thế bằng từ bí thuật.
Lâm Nhất cũng có ý đó, giành được danh ngạch hạt giống, không lợi dụng nó thì thật sự quá lãng phí.
“Ha ha, danh ngạch hạt giống đúng là thoải mái, đứng ngoài quan sát, xem bọn họ liều mạng không chết không thôi. Bản thân không chỉ có linh cảm võ đạo còn có thể tìm thấy sơ hở của bọn họ, Quần Long thịnh yến kỳ này đúng là thú vị”.
Phong Dã cười nói, nhưng những gì hắn ta nói đều là tình hình thực tế.
Nếu danh ngạch hạt giống không có sức hấp dẫn thì trận chiến bốn nhóm trước đó cũng không kịch liệt như thế, Lâm Đào của Huyền Dương Điện kia cũng không đến mức sỉ nhục Lâm Nhất trước mặt mọi người.
Hôm nay không cần chiến đấu, mọi người tỏ vẻ ung dung, vừa cười vừa nói đi đến hồ Cửu Long.
Đợi mọi người chạy đến hồ Cửu Long, trên khán đài đã đông nghịt người, tiếng nói chuyên xôn xao, cực kỳ náo nhiệt.
Khi Lâm Nhất xuất hiện, lại không tránh được có một trận hoan hô, vô số ánh mắt nhìn về phía chiến mã tuyệt thế này với vẻ cuồng nhiệt, bây giờ Lâm Nhất rất nổi tiếng, đã hoàn toàn lấn át Tam Tiểu Vương rồi, vào khoảnh khắc hắn xuất hiện, thậm chí có một vài người còn điên cuồng vì hắn.
Độ nổi tiếng đáng sợ như thế khiến mọi người cảm thấy Lâm Nhất đã có thực lực có thể sánh bằng Tam Tiểu Vương.
Có điều Lâm Nhất tựa như một truyền thuyết vậy, hắn xuất thân thấp kém, khoảng thời gian này những câu chuyện liên quan đến hắn không ngừng được lan truyền. Thân phận Kiếm Nô của hắn trước đây cũng bị người hóng chuyện đào lên, dù sao chuyện này cũng không xem là bí mật ở Đại Tần đế quốc và Lôi Châu.
Xuất thân thấp kém như thế lại chiến thắng liên tục trong Quần Long thịnh yến, chưa thua trận nào. Trong trận đấu theo nhóm, hắn còn đánh bại Nam Cung Vãn Ngọc, giành được danh hiệu kiếm khách mạnh nhất trong thế hệ trẻ Nam Vực, có thể nói là huyền thoại.
Ngoài thân phận Kiếm Nô, rất nhiều truyền thuyết của hắn ở cổ vực Nam Hoa cũng bị người khác điều tra ra, cuộc chiến giữa năm thư viện trong thành U Châu, chống lại cường giả Thiên Phách ở biển Trăng Khô.
Những truyền thuyết đều khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, có thể một người một kiếm tàn sát thất tú Thiên Lăng ở Lôi Châu.
Chỉ cần là võ giả từng đến Lôi Châu đều hiểu tính cách của đám thiên tài ở đó, người vùng ngoài từng bị ức hiếp rất nhiều.
Nhưng không ai có thể giết chết toàn bộ thất tú Thiên Lăng được như Lâm Nhất.
Dù Lâm Nhất đã ngồi xuống, nhưng tiếng xôn xao vẫn liên tục vang lên, không ngừng bàn tán. Sức thu hút như thế khiến nhiều người vô cùng hâm mộ, đương nhiên cũng có không ít người ghen tị, Viêm Long Tử của Thiên Yêu Các sa sầm mặt không nói một lời.
Viêm Long Tử thầm cười châm chọc, cho ngươi tung tăng thêm mấy ngày, trèo cao ngã đau.
Hắn ta đã thầm hạ quyết tâm, trong trận chiến vòng cuối cùng, nếu gặp phải Lâm Nhất, chắc chắn hắn ta sẽ không tha mạng cho Lâm Nhất. Hắn ta phải giày vò hắn một trận, sỉ nhục hắn ngay trước mặt Nguyệt Vi Vi.
Bầu không khí vô cùng náo nhiệt, đến khi trọng tài xuất hiện tuyên bố đại chiến bảng mười bắt đầu mới yên tĩnh được đôi chút.
Sự chú ý của mọi người đều tập trung về phía lôi đài, tuy bốn tuyển thủ hạt giống không chiến đấu vòng này, nhưng đại chiến bảng mười vẫn khá hấp dẫn.