Một cái hố có đường kính khoảng trăm mét lập tức xuất hiện, làn sóng xung kích khủng bố thoáng chốc san bằng mấy vạn dặm xung quanh không còn một ngọn cỏ nào, bụi đất bay mù mịt.
Sắc mặt Lâm Nhất chuyển từ xanh sang đỏ. Lúc trước, hắn bị tên kia đánh ba quyền, còn chưa trấn áp quyền kình của đối phương trong cơ thể đã bị ép thi triển Thần Dương Toái Thiên Ấn để cứu ngựa Huyết Long. Có thể nói là trạng thái cũng không được ổn cho lắm, trong lúc thay đổi sắc mặt, hắn trực tiếp nuốt ngược búng máu nơi cổ họng xuống.
Tay phải trắng nõn như ngọc nhanh như chớp vươn ra khỏi ống tay áo, chộp lấy ngựa Huyết Long đang bay ngược lại trên không.
Ngựa Huyết Long siết chặt nắm tay, nhe răng, cố gắng chịu đựng sự đau đớn do xương cốt vỡ vụn. Nó khẽ bắn lên khỏi lòng bàn tay Lâm Nhất rồi rơi xuống trên vai hắn, tức giận nhìn hố sâu bên dưới.
Gió nhẹ khẽ phất, tất cả mọi người trên đảo Phù Không thấy trận chiến khủng khiếp ấy đều nghẹn họng nhìn trân trối, đầu óc ong ong trống rỗng, tim đập thình thịch.
Trận chiến động trời như thế đã hoàn toàn vượt ngoài tưởng tượng của họ, chỉ là sóng xung kích thôi cũng có thể lấy mạng của họ một cách dễ dàng.
Song tất cả những cảnh tượng ấy cũng đã phơi bày ra thực lực chân chính của Lâm Nhất. Hắn cũng có thể chống lại bảy đầu sỏ trên bảng Thương Long.
Điều ấy phải kinh khủng cỡ nào chứ!
Đó là con ngựa ô trên con đường thông thiên, ánh sáng của hắn chắc chắn sẽ xuất hiện trong bảo kính Thông Thiên và tỏa sáng khắp chư thiên vạn giới.
Quá kinh khủng, trong lòng mọi người đều bị đánh sâu vào, hoàn toàn không có cách nào diễn tả được bằng lời, giống như bất cứ từ ngữ nào cũng chẳng thể lột tả được thiếu niên đi ra từ trong Huyền Hoàng Giới kia. Trên người của hắn luôn luôn tỏa sáng lập lánh khiến người ta sôi trào máu nóng.
Nhưng lại chẳng có ai lên tiếng, đất trời hoàn toàn yên tĩnh vì ai cũng biết Phong Huyền Dực không thể nào chết một cách như vậy được.
Là bảy đầu sỏ trên bảng Thương Long nên sẽ không dễ dàng chết bởi một kích của Lâm Nhất như thế được.
Trận đánh ban nãy đã khiến mọi người biết được thực lực chân chính của bảy đầu sỏ trên bảng Thương Long, phong thái cỡ đó cũng sẽ không ngã xuống một cách dễ dàng như vậy.
Ầm!
Trong khi tất cả mọi người nín thở chờ đợi, mười dặm xung quanh chợt bốc lên một mảnh biển lửa mênh mông vờ bờ, chính giữa là một quả cầu lừa hừng hực như vầng Mặt Trời dần dần dâng lên.
Trong quả cầu lừa ấy, khuôn mặt anh tuấn của Phong Huyền Dực lại khó coi và âm trầm hơn bao giờ hết.
Mọi người thấy quả cầu lừa kia chiếu khắp cả đảo Phù Không sáng rực như ban ngày thì đều hít ngược một hơi.
Giờ phút này, họ cảm giác được một áp lực rất lớn, nhìn quả cầu lửa kết hợp với Phong Huyền Dực trên không mà ánh mắt không kiềm được lộ ra vẻ hoảng sợ.