Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“E rằng chuỗi thắng liên tiếp của Lâm Nhất phải dừng lại ở đây rồi”.  

Trên chỗ ngồi của Đại Tần đế quốc, mấy người nhóm Mai hộ pháp sa sầm mặt, Lâm Đào này quá mạnh. Khi nãy hắn ta còn dùng tu vi đánh tan Bá Kiếm, đoán chừng bản thân Lâm Nhất cũng sẽ cảm thấy ngạc nhiên.  

“Ha ha, ta đã nói là tiểu tử này đang làm trò hề mà, hắn không chịu thua thì cứ đợi bị đánh tàn phế thôi!”  

Viêm Long Tử trước đó còn tuyên bố không tin Lâm Nhất còn có thể khiến hắn ta mất mặt một lần nữa lập tức lên tiếng.

“Sư huynh, hình như đây chỉ là ngoại thương thôi mà… Vẫn chưa đủ để thương gân động cốt”.  

“Dưới tình huống thế này vẫn có thể tránh bị đánh trúng điểm yếu, với một tân tú như Lâm Nhất thì đã rất đáng sợ rồi”.  

Có đệ tử của Thiên Yêu Các nhỏ giọng nói.  

“Hừ!”  

Viêm Long Tử hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói: “Ta cũng không phải kẻ mù, nhưng đây chỉ mới là bắt đầu, kịch hay vẫn còn ở phía sau. Chẳng lẽ các ngươi thật sự cảm thấy tiểu tử này còn có thể khiến ta mất mặt một lần nữa ư, nằm mơ đi! Sau trận chiến này, Lâm Nhất chắc chắn sẽ tàn phế!”  

Những người khác thấy thế thì cũng không dám nhiều lời nữa.  

Chỉ có Nguyệt Vi Vi hơi không vui trừng Viêm Long Tử một cái, hắn ta hé miệng cười, nhưng nụ cười lại cực kỳ lạnh lẽo.  

Hắn ta là cố ý nói cho nữ nhân này nghe, nếu nàng ta còn dám sỉ nhục hắn ta như lần trước, thì đừng trách hắn ta thẳng thừng ra tay. Hắn ta không tin Quần Long tranh tài đã diễn ra đến hiện tại mà Các chủ còn dám làm gì hắn ta.  

Trừ khi Thiên Yêu Các không muốn giành được ba vị trí đầu nữa.  

Trên đài Thăng Long.  

Lâm Đào cười nhạt, nhưng khi nhìn thấy vết thương trên bả vai của Lâm Nhất, hắn ta lại híp mắt, thú vị đấy.  

Hắn ta biết rất rõ Đại Thiên Tuyệt Quyền của bản thân đáng sợ đến mức nào, trúng cú đấm này, nếu là kiếm khách bình thường chắc chắn sẽ bị đánh gãy nửa người. Sau đó, hắn ta lập tức hiểu ra, chắc chắn tiểu tử này từng tu luyện thân thể, chẳng trách lại dám đấu với hắn ta.  

Thú vị thật, chẳng lẽ người này cảm thấy về mặt Kiếm đạo không thể chiến thắng được Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch, cho nên muốn phối hợp với thân thể để áp đảo hắn ta?  

“Ngươi là người đầu tiên làm ta bị thương đấy”.  

Lâm Nhất xử lý sơ qua vết thương, nở nụ cười, nhưng nụ cười này ít nhiều cũng hơi lạnh lẽo. Cuối cùng hắn cũng cảm nhận được chút áp lực trong Quần Long thịnh yến này, nếu chiến thắng một cách dễ dàng thì thật sự hơi nhàm chán.  

Không thể không nói, Lâm Đào trong Nam Hoa Thất Anh mạnh hơn Tịch Phong rất nhiều, thậm chí còn không phải đối thủ cùng đẳng cấp.  

“Ngươi cũng rất giỏi, trước đó thật sự đã xem thường ngươi rồi. Nhưng bây giờ ta đã nhìn ra năng lực của ngươi, biểu diễn thần quyết luyện thể của ngươi đi, cứ che giấu mãi làm gì, ngươi muốn giấu đến khi nào!”  

Trong mắt Lâm Đào loé lên ánh sáng, uy áp đáng sợ trên người hắn ta bao phủ lấy Lâm Nhất.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK