Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cảm giác đau đớn khiến Hám Thiên Ma Viên phát ra tiếng gào thét thảm thiết, sóng âm dao động khiến màng nhĩ mọi người không ngừng rung động. Dưới cơn đau, thậm chí Hám Thiên Ma Viên còn chật vật quỳ một chân dưới đất, đau đến mức khuôn mặt vặn vẹo.  

Lỗ thủng trước ngực vẫn đang mở rộng, máu tươi tuôn ra như suối.  

“Mạnh quá đi mất!”  

Mọi người vô cùng khiếp sợ, đúng là thiên tài trong bảng Long Vân, vừa ra tay đã đáng sợ thế này. Hám Thiên Ma Viên hoành hành đã lâu, đây là lần đầu tiên chịu thiệt thòi như thế, chưa từng thấy nó chật vật đến vậy bao giờ.  

Tần Dương thừa thắng xông lên, nhân cơ hội bay lên trời.  

Chưởng mang nóng rực không ngừng rơi xuống, ngọn lửa bùng cháy, khiến mặt đất trở nên đỏ bừng.  

“Huyền Dương Quyết?”  

Lâm Nhất nhận ra công pháp này, hắn nhíu mày, hắn không có thiện cảm với người của Huyền Dương Điện, không muốn nhúng tay vào.  

Nhưng lúc này, biến cố chợt diễn ra.  

Oanh!  

Máu thịt trên lưng Hám Thiên Ma Viên đang quỳ một chân dưới đất chợt động đậy, nhanh chóng ngưng tụ thành một đôi cánh bằng thịt màu đen khổng lồ.  

Đôi cánh đó loé lên ánh sáng tựa như kim loại, nó vỗ mạnh, ngọn lửa dưới đất và ý chí Hoả Diễm trên người Tần Dương thoáng chốc bị thổi tắt.  

Ầm!  

Thân thể của Hám Thiên Ma Viên quá khổng lồ, đôi cánh đó không thể giúp nó bay lên, nhưng cũng giúp nó tăng tốc độ gấp mấy lần. Hai cánh vỗ mạnh, bay lên tựa như tia chớp, đánh một quyền lên người Tần Dương.  

Tần Dương trên không trung không kịp đề phòng, còn chưa kịp ngưng tụ ý chí Hoả Diễm một lần nữa đã phun ra một ngụm máu tươi, bay về phía xa tựa như diều đứt dây.  

Hắn ta rơi xuống, ngã lên trên hàng trăm con yêu thú chết trong thú triều.   

Hám Thiên Ma Viên đảo mắt, lại chú ý tới Lâm Nhất một lần nữa, thân thể của nó vốn vô cùng khổng lồ, bây giờ lưng mọc hai cánh, rõ ràng là càng đáng sợ hơn.  

Chỉ ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của nó đã có thể khiến rất nhiều người nằm rạp xuống đất, không thể cử động rồi.  

Quá đáng sợ!  

Những người đứng trên chiến trường chỗ Lâm Nhất vô cùng khiếp sợ, sắc mặt ai nấy đều tái nhợt.  

Sau khi bị đòn tấn công của Tần Dương làm trọng thương, Hám Thiên Ma Viên vẫn có thể phản công từ bước đường cùng, chẳng những thế, trên lưng nó còn mọc ra đôi cánh màu đen.  

Tách! Tách!  

Nhưng dù thế, lỗ thủng bị thương trước ngực nó vẫn có máu không ngừng tuôn ra.   

Có thể thấy trạng thái của nó cũng không được mạnh như trước, đòn tấn công bằng hết sức lực của Tần Dương vẫn khá chí mạng với nó.  

“Chết tiệt, huyết mạch của con Hám Thiên Ma Viên này lại biến dị rồi, phải thừa dịp nó bị thương nặng để giải quyết nó mới được. Nếu không e rằng nó sẽ tấn thăng thành yêu thú Thiên Phách…”  

Có người nhìn ra tình hình, dù uy lực yêu sát trên người Hám Thiên Ma Viên đang tăng vọt, nhưng trạng thái của nó cũng không được tốt lắm.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK