Ánh mắt Diêm Thiết lóe sáng, sau một thoáng kinh ngạc, sâu trong mắt hắn ta lộ vẻ hưng phấn, quả thật đã vượt ngoài dự đoán của mọi người.
Suy nghĩ của hắn ta nhanh như chớp, chẳng mấy chốc đã có suy đoán, người này cùng lắm chỉ có tu vi Bán Bộ Thiên Phách, với thực lực như thế, đừng nói là đứng trên đầu rồng không chết, e là leo lên đó còn chưa chắc được.
Nếu thế, chỉ có một lời giải thích cho việc này, trên người hắn mang theo trọng bảo.
Đúng vậy, chắc chắn là có dị bảo!
Nghĩ đến đây, Diêm Thiết híp mắt lại, vẻ mặt tràn đầy tham lam. Vốn tưởng chỉ là giết chết một tên phế vật của Huyền Hoàng giới mà thôi, không ngờ còn có thu hoạch bực này, coi như chuyến đi này không tệ.
“Phế vật Huyền Hoàng giới, còn không mau xuống chịu chết? Nếu không không xuống thì… ta không dám cam đoan tánh mạng ba vị bằng hữu của ngươi đâu nhé!”
Diêm Thiết cười dữ tợn, đồng thời, uy áp Thiên Phách trên người ầm ầm bộc phát.
Vù vù!
Uy áp Thiên Phách hoà cùng với ý chí Hoả Diễm thoáng chốc giống như bọt sóng được tạo nên từ dung nham nóng chảy cuồn cuộn chảy đi, trong không trung vang lên tiếng nổ ầm ầm.
Phụt!
Ba người Phương Thiếu Vũ không kịp đề phòng liền bị chấn động đến ói máu sau đó khuỵu một chân ngã xuống trên đất. Sắc mặt trắng bệch, cơ thể phải chống đỡ áp lực cực kỳ nặng nề kia, khiến bọn họ hầu như không thể đứng dậy.
Sức lực của một người, chỉ dựa vào khí thế mà đã đã áp đảo được ba người Phương Thiếu Vũ, điều này thực đáng sợ.
“Tu vi của tên Diễm Thiết này quá là thâm hậu rồi, chẳng trách được gọi là nhân mật số hai của Hoả Vân giới”.
“Hắn ta không có đơn giản như vậy đâu, hắn ta và Phong Huyền đều tu luyện công pháp cấp bậc võ học Tạo Hoá, không chỉ nắm được Hỏa Vân Phần Thiên Thủ đơn giản như vậy đâu. Sức mạnh tích luỹ ở cảnh giới Bán bộ Thiên Phách của hắn ta đã vượt xa Nam Cung Hạ, được mệnh danh là Thiết Thủ Đồ Phu của Hoả Vân giới, một khi cứ điểm của Hoả Vân giới ở những nơi khác gặp phiền phức thì cơ bản đều là do hắn ta ra mặt giải quyết”
“Hắn ta đến nay mới ra tay hơn mười lần, nhưng không hề có ngoại lệ, đối thủ của hắn ta lúc trước bất kể nghịch thiên đến đâu thì đến cuối cùng cũng đều phải chết trong tay hắn ta”.
“Tuyệt đối đừng bị vẻ bề ngoài của hắn ta mê hoặc, người này thủ đoạn ác độc, lòng dạ rắn rết, cực kỳ tàn bạo. Những hung danh của Hoả Vân giới phần lớn đều bị hắn đánh hạ, hắn ta từng một mình đồ sát sạch hơn trăm nhân tài của mười Giới Vực!”
Sắc mặt của những võ giả đứng trên đài quan sát phía xa xa của Thạch lầu đều trở nên nghiêm trọng, đáy mắt thoáng vẻ khiếp sợ.
“Quả nhiên vô dụng, ta còn chưa ra tay mà các ngươi đã chẳng đỡ nổi một đòn”.
Trong mắt Diêm Thiết loé lên vẻ khinh thường, hung uy bùng lên khắp người lại càng trở nên điên cuồng hơn. Nhục thân của ba người Phương Thiếu Vũ như thể bị ai đó nhồi nhét vào trong một cái thùng chứa, xương cốt, cơ bắp, máu thịt không ngừng bị chèn ép phát ra những tiếng kêu răng rắc, trên mặt đầy vẻ đau đớn.