Chỉ nghe “bốp” một tiếng vang lên, tiếng nói của Nguyễn Hương Thảo chợt dừng lại.
Nguyễn Tri Hạ nhẹ nhàng đẩy cửa ra một khe nhỏ và nhìn thấy Nguyễn Hương Thảo che mặt, sau đó hét lên chói tai: “Ba đánh con à?”
Hạ Lập Nguyên dường như hơi hối hận nên giọng điệu đã dịu xuống rất nhiều: “Hương Thảo…”
Nguyễn Hương Thảo lùi lại một bước: “Ba đừng gọi tên con làm gì nữa!”
Cô ta nói xong liền xoay người chạy ra ngoài.
Nguyễn Tri Hạ thấy thế vội xoay người rời đi.
Khi sắp tới cửa, cô nghĩ đến chuyện lần trước có truyền thông đi thẳng đến cửa Hạ thị chặn người nên móc khẩu trang từ trong túi ra và đeo vào.
Mùa đông, cô có thói quen luôn nhét khẩu trang ở trong túi, không ngờ vào thời điểm này lại có thể phát huy tác dụng.
Nguyễn Tri Hạ vừa đi ra liền bị các phóng viên vây quanh.
“Xin hỏi cô là nhân viên của Hạ thị sao? Cô làm chức vụ gì trong Hạ thị vậy? Đám nhân viên các cô có biết rõ về chuyện mờ ám trong nhà xưởng của Hạ thị không?”
“Xin lỗi, tôi không thể trả lời.” Nguyễn Tri Hạ nói xong liền lơ đãng quay đầu và nhìn thấy Nguyễn Hương Thảo đi từ bên trong ra.
Nguyễn Tri Hạ nhất thời nảy ra một ý định và lên tiếng nói: “Giám đốc ban ngành của chúng tôi chắc hẳn có thể giải đáp được vấn đề của mọi người đấy.”
“Xin hỏi cô có chức vụ gì trong Hạ thị vậy? Cô có muốn nói gì về chuyện mờ ám trong nhà xưởng Hạ thị bị vạch trần không? Các người tính tới lúc nào mới cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng vậy?”
Ban đầu, tất cả mọi người còn hỏi xoay quanh vấn đề nhà máy Hạ thị.
Cũng không biết là ai đột nhiên nhận ra Nguyễn Hương Thảo chính là nhân vật nữ chính trong video khiếm nhã kia, những câu hỏi được đặt ra đã bắt đầu thay đổi.
“Xin hỏi cô có phải là nhân vật nữ chính trong video khiếm nhã trên Facebook kia không ?”
“Sinh hoạt cá nhân của cô rối loạn như thế, sao vẫn có thể làm quản lý trong Hạ thị vậy?” Rõ ràng phóng viên đưa ra câu hỏi này không biết Nguyễn Hương Thảo là con gái của Hạ Lập Nguyên.
Dù sao bọn họ không phải là phóng viên giải trí nên chỉ biết chuyện đó và không quá quan tâm.
Ngược lại có phóng viên phản ứng khác nhanh đã lướt mạng kiểm tra về video trước đó.
Sau đó lại có phóng viên bắt đầu livestream trực tiếp ở cửa Hạ thị.
“Chào mọi người, tôi là phóng viên của…, bây giờ tôi đang ở cửa doanh nghiệp Hạ thị. Mà người phụ nữ đang bị các phóng viên vây quanh phía sau tôi chính là một nhân viên quản lý trung cấp nào đó của doanh nghiệp Hạ thị. Theo những gì tôi nghe được, trong khoảng thời gian trước nhân viên quản lý này từng dính vào vụ bê bối của một video khiếm nhã, đối với một người như vậy…”
Phóng viên còn chưa nói hết lời đã bị Nguyễn Hương Thảo nhào tới và đánh rơi micro trong tay.
Lúc này Nguyễn Hương Thảo đã hoàn toàn không giữ hình tượng của mình nữa, gương mặt cô ta dữ tợn nói: “Các người đang nói linh tinh gì đấy? Đám phóng viên các người không thể nghiêm túc nói ra sự thật sao? Các người làm sao có thể đăng tin về những chuyện không có thật như vậy chứ?”
Các phóng viên khác tranh thủ lúc Nguyễn Hương Thảo gào hét om sòm mà chụp ảnh cô ta.
Ánh đèn chói mắt lóe lên khiến Nguyễn Hương Thảo phải giơ tay che mặt, giọng nói có phần cuồng loạn: “Đừng chụp nữa. Tôi bảo các người đừng chụp nữa. Bảo vệ! Bảo vệ đâu! Đuổi tất cả bọn họ ra ngoài cho tôi!”
Người phóng viên bị cô ta đánh rơi micro trước đó đã lại nhặt micro lên. Sau khi phát hiện còn có thể sử dụng được, cô ta kích động tiếp tục livestream: “Người vừa nãy đánh rơi micro của tôi chính là nhân viên quản lý của Hạ thị. Vừa rồi, tôi được biết cô ta chính là con gái của chủ tịch hội đồng quản trị Hạ thị, tên là Nguyễn Hương Thảo…”