Nếu như việc của mẹ năm đó thật sự không tránh khỏi quan hệ với người nhà họ Tư, thì anh trở về nhà họ Tư cũng là một bước ngoặt, có thể làm cho anh dễ dàng điều tra những người nhà họ Tư hơn.
Sự tình trong này rối ren nên nhất thời Nguyễn Tri Hạ không nghĩ tới.
Tuy cô nói muốn giúp Tư Mộ Hàn, thế nhưng cô đối với những chuyện này không giải quyết được nhiều.
Lúc Tư Mộ Hàn nói chuyện, cánh tay liền khoác lên sau lưng Nguyễn Tri Hạ, hai người ngồi rất gần không có động tác thân mật hơn, thế nhưng bầu không khí giữa hai người lại hòa hợp đến mức không ai có thể chen vào…
Làm một kẻ FA, chỉ biết nhìn xem nên cảm thấy chói mắt:
“Được rồi được rồi, hai người đừng ẩn ý đưa tình như thế được không, nhìn đã thấy phiền! Chúng ta nói tiếp chuyện nóng lần này đi.”
Từ lúc Thẩm Lệ nói lời đó đến nay, Cố Tri Dân vẫn chưa gặp mặt được cô.
Tình cờ nhìn thấy ở trong công ty, Thẩm Lệ cũng coi như không quen biết, vội vã rời đi.
Cố Tri Dân lại tưởng tượng Tư Mộ Hàn ngang ngược khiêng cô về nhà.
Nhưng tình huống của anh ta và Tư Mộ Hàn không giống nhau.
Ngày đó Thẩm Lệ nói chuyện quá mức quyết tuyệt, Cố Tri Dân hiểu rất rõ cô ấy, chính bởi vì hiểu rõ cho nên trong lòng sợ sệt.
Càng sợ sệt, càng cẩn thận từng li từng tí, càng không dám manh động.
Thời điểm thực sự không nhịn được thì anh ta sẽ lặng lẽ đi dò xét ca làm của Thẩm Lệ, đứng rất xa liếc mắt nhìn đã cảm thấy thỏa mãn.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Tư Mộ Hàn cùng Nguyễn Tri Hạ âu yếm liền biến thành nôn nóng cùng bất mãn.
Cố Tri Dân lắc lắc đầu, thu hồi suy nghĩ:
“Tôi cảm thấy có thể là công ty đối địch cùng chúng ta, tôi hoài nghi có thể là ông chủ trước kia của Thẩm Tiểu Lệ, trước đây bọn họ còn muốn đoạt lấy Trần ảnh đế của chúng ta mà.”
Ông chủ trước kia của Thẩm Lệ và truyền thông Thịnh Hải vẫn có quan hệ cạnh tranh, thậm chí bọn họ còn thử đoạt lấy Trần Tuấn Tú.
Nhưng quả thực đây là mơ hão, trước tiên không nói đến quan hệ của Trần Tuấn Tú cùng Tư Mộ Hàn, thì bất cứ nghệ sỹ nào quan tâm đến tiền đồ đều sẽ chọn Thịnh Hải.
Tuy rằng ông chủ trước kia của Thẩm Lệ cũng là công ty lớn có thể đếm được trên đầu ngón tay trong giới giải trí, nhưng so sánh cùng truyền thông Thịnh Hải vẫn còn kém một đoạn.
Cố Tri Dân nói xong, thấy Tư Mộ Hàn một mực không lên tiếng, liền nhấc cằm lên hỏi anh ta:
“Mộ Hàn, cậu cảm thấy thế nào.”
Tư Mộ Hàn trầm ngâm một hồi rồi nói ra:
“Có thể kéo dài phương hướng điều tra này một chút.”
Nói xong hắn như nhớ tới cái gì:
“Vẫn không liên lạc được với anh cả sao.”
“Không có, chỗ đó chim cong không thèm ị, ngày từ đầu chúng ta đã không đồng ý cho anh ấy đi, nhưng anh ấy nói nhất định phải đi, giờ ngay cả tín hiệu cũng không có, tạm thời không về được.”
Cố Tri Dân nói tới chuyện này liền cảm thấy có chút tức giận:
“Cái tên Trần ảnh đế này, bình thường vẫn rất dễ nói chuyện, thế nhưng vừa gặp phải chuyện anh ta muốn làm, liền bướng bỉnh giống như con trâu vậy, kéo như thế nào cũng không trở lại.”
Tư Mộ Hàn nhíu mày không nói gì.
Một lát sau anh mới lên tiếng:
“Liên lạc không được cũng không liên quan, giao cho bộ phận PR là được rồi, tốt nhất là giải quyết trong mười hai giờ.”