Nhưng cô nghĩ đến thái độ gần đây của Tư Mộ Hàn đối với cô, liền cảm thấy có lẽ Tư Mộ Hàn không muốn nhận điện thoại của cô.
Thế là, cô gọi điện thoại cho Cố Tri Dân, bảo Cố Tri Dân gọi điện cho Tư Mộ Hàn thử.
Cô cứ đợi, cũng không thấy Cố Tri Dân gọi điện lại cho cô, liền đoán được Tư Mộ Hàn có lẽ nhận điện thoại của Cố Tri Dân, đang nói chuyện điện thoại với Cố Tri Dân.
Mặc dù đã chuẩn bị từ sớm, nhưng vẫn khó tránh khỏi có chút chán nản.
Tư Mộ Hàn thật sự không nhận điện thoại của cô.
Nguyễn Tri Hạ ngửa về sau, liền ngã xuống trên ghế sô pha.
Mấy ngày nay cô có hơi bận, không phải không nhớ đến gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn.
Chủ yếu là câu “mộng tưởng hảo huyền” của anh ngày đó, đối với cô có chút đả kích.
“Mẹ.”
Tư Hạ ôm một con thỏ màu hồng từ trong phòng chạy ra, chạy tới trước sô pha, nằm trên ghế sô pha, giương mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Thỏ.”
Nguyễn Tri Hạ hỏi con bé: “Thích không?”
Con thỏ màu hồng này là hôm qua cô ra ngoài mua đồ, thuận tiện mua một con.”
Tư Hạ gật đầu liên tục: “Dạ thích.”
Nguyễn Tri Hạ duỗi tay xoa xoa tóc con bé.
Lúc này, điện thoại của Cố Tri Dân gọi tới.
Nguyễn Tri Hạ lập tức liền từ trên ghế sô pha ngồi dậy, vội vàng hỏi: “Như thế nào?”
“Mộ Hàn nhận điện thoại rồi, có điều cậu ấy……”
Nghe Cố Tri Dân ấp a ấp úng, Nguyễn Tri Hạ liền đoán được kết quả.
“Anh ấy không đến phải không?”
“Ừ…..”
“Em biết rồi, cảm ơn anh, buổi tối tới dùng cơm, em còn gọi cả Tiểu Lệ.”
“Được được được, buổi tối anh qua.” Chỉ cần có Thẩm Lệ, cho dù là Hồng Môn Yến anh cũng phải đi.
Nguyễn Tri Hạ và Cố Tri Dân nói được vài câu thì cúp máy.
Dường như cảm nhận được tâm trạng không vui của Nguyễn Tri Hạ, Tư Hạ ôn nhu gọi một tiếng: “Mẹ…..”
Nguyễn Tri Hạ duỗi tay, nhéo nhéo mặt của Tư Hạ: “Chúng ta phải ra ngoài mua đồ, mua thịt, mua rau, rồi nấu cơm sau đó mời dì Lệ tới ăn.”
Tư Hạ mắt sáng lên: “Ăn thịt với kẹo mút.”
Nguyễn Tri Hạ lắc đầu: “Ngày mai con mới được ăn kẹo.”
Tư Hạ ăn quá nhiều kẹo rồi, Nguyễn Tri Hạ quy định chỉ có thể cách ngày mới được ăn kẹo.
Tư Hạ bĩu môi, rõ ràng không vui: “Hôm nay.”
Nguyễn Tri Hạ ôm cô bé: “Hôm nay ăn thịt.”
“Được thôi.” Mặc dù không muốn, nhưng có thịt ăn cũng rất thỏa mãn rồi.
…….
Nguyễn Tri Hạ dẫn Tư Hạ tới siêu thị mua một xe đồ ăn.
Cô chuyển chỗ ở, mời khách dùng cơm, là một nghi thức để bắt đầu lại .
Vốn dĩ trong kế hoạch có cô và Tư Mộ Hàn, Thẩm Lệ và Cố Tri Dân.
Bây giờ Tư Mộ Hàn không đến, chỉ còn có ba người bọn cô.