Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3783:


“Chủ tịch Hàn , chắc cậu đã đoán ra ý nghĩ của tôi. Tôi không yêu cầu gì khác , tôi chỉ hy vọng cậu có thể giúp đỡ nhà họ Lê. Những người khác trong nhà họ Lê tôi mặc kệ , chỉ cần cậu giúp Lê Quốc Nam là được rồi. Tôi cũng đã già rồi , không biết mình sẽ sống được bao lâu nữa , tình cảnh Lê Quốc Nam bây giờ…”


Đến lúc này , ông cụ Lê mới thở dài không nói chuyện , cúi đầu nhấp ngụm trà.


Tư Mộ Hàn đương nhiên hiểu ông ấy ta ý gì , nhưng Lê Quốc Nam bên ngoài có Nguyễn Kiến Định giúp đỡ , sau lưng có bà Lê hỗ trợ , nên tình hình dù thế nào cũng không đến mức kém , không cần phải đến lượt người không liên quan như anh tới nhúng tay.


Tư Hoài Hàn mặt lạnh suy nghĩ hồi lâu vẫn không nghĩ ra , xoay bút , ngước mắt hỏi: “Ông cũng không thiếu người giúp đỡ , cho dù có tìm thì ông cũng nên tìm anh cả của tôi. Tại sao phải đi tìm tôi , một người không có khả năng tự bảo vệ mình?”


Từ khi biết rằng Lê Quốc Nam đã sống với Tri Hạ suốt năm năm thì địch ý của Tư Mộ Hàn đối với anh ta chưa bao giờ giảm bớt. Huống chi , lần trước vì cứu anh ta mà cô gái của anh đã bị ấm ức , anh không cố ý nhắm vào đã là kiềm chế lắm rồi.


Bây giờ lại còn muốn anh giúp anh ta , thật là hoang đường.


“Tôi biết đúng là có chút ép buộc. Nhưng Chủ tịch Hàn , cậu không thể chỉ nhìn một phía được. Mặc dù Lê Quốc Nam bây giờ trông không hiểu gì , nhưng nó thực sự có thiên phú trên thương trường. Tôi hỏi được rằng cậu chỉ có mình Lâm Tiến Quân là phụ tá đắc lực , nhưng phụ tá làm sao chỉ có một người , chỉ cần cậu chịu bồi dưỡng thì Lê Quốc Nam nhất định sẽ là phụ tá thứ hai của cậu.” Đây là một cơ hội , cơ hội để nhà họ Lê phát triển , ông cụ Lê không muốn bỏ cuộc.


Quả thật là Nguyễn Kiến Định hơn Tư Mộ Hàn không ít , nhưng đặc tính của gia tộc Otto cũng đã làm Lê Quốc Nam mất đi cơ hội sau này quay lại điều hành nhà họ Lê , chỉ với điều này hoàn toàn để ông cụ Thịnh bỏ đi ý nghĩ này trong đầu.


Nhưng Tư Mộ Hàn không giống vậy , Tư Mộ Hàn không thích Lê Quốc Nam , nhưng nếu thật sự tiếp nhận thì anh nhất định sẽ coi như tâm phúc mà bồi dưỡng. Chỉ cần có thể chịu đựng được mấy năm đầu , khi Lê Quốc Nam rèn luyện đủ thì trở lại nhà họ Lê là chuyện rất đơn giản.


“Ông chắc cũng biết là tôi không thích Lê Quốc Nam. Cho dù là phụ tá đắc lực thì ông cũng chỉ muốn để anh ta ở bên cạnh tôi rèn luyện một chút , như vậy thì không cần. Anh cả cũng có thể giúp anh ta rèn luyện , chuyện này ông nên tìm anh ấy thì hơn.”


Nói đến đây , Tư Mộ Hàn đã nghĩ tới ông ta muốn làm cái gì , ông ta nói một vẻ đường hoàng nhưng thật ra chỉ muốn dùng nhà họ Tư của anh làm bàn đạp để Lê Quốc Nam trưởng thành càng sớm càng tốt mà thôi.


Nếu là người khác , anh có thể nhìn vào mặt mũi của anh cả và Tri Hạ mà đồng ý , nhưng Lê Quốc Nam là tình địch của anh , để tình địch bên cạnh mình , còn giúp tình địch rèn luyện , trừ khi anh bị ngu , chứ tuyệt đối không thể làm chuyện như vậy.


“Tư Mộ Hàn , có Quốc Nam ở bên cạnh cậu cũng không phải chuyện xấu. Bây giờ cậu không đồng ý thì tôi cũng sẽ không ép cậu. Ông nội cậu vừa mới rời khỏi trần thế , bây giờ có nhiều chuyện không tiện nói , cậu bình tĩnh trước một chút. Tôi đi trước , có chuyện gì cần có thể liên hệ với nhà họ Lê.”


Ông cụ Lê cũng không có ý định một lần mà làm chuyện này thỏa đáng , chống gậy đứng lên , không chút lưu luyến , quay người rời đi.


Nguyễn Kiến Định lúc này đang đi dạo bên ngoài với Lê Quốc Nam.


Vào mùa đông , khu vườn rất tiêu điều , ngọn núi phía xa trông càng xám xịt , như có một tầng bóng đen vô hình bao phủ cả vùng , đè nén khiến người ta phiền lòng.


“Cậu có biết lần này ông nội đưa cậu đến đây là muốn làm gì không?” Đi hết một đoạn đường , thấy sắp đi dạo hết khu vườn rộng lớn này , Nguyễn Kiến Định thở dài , giả vờ vô tình quay lại nhìn anh ta rồi nói.


“Tôi biết , anh Định , anh có biết ông nội muốn làm gì không?” Có lẽ bên ngoài trời quá lạnh , Lê Quốc Nam mặc hơi ít , hiện tại anh ta đang khóa chặt tay chân , mắt mũi đỏ lên vì lạnh , nhìn có vẻ như sắp khóc.


Sau khi hơn một năm điều dưỡng , anh ta trông đã khá hơn rất nhiều so với khi mới được cứu , ít nhất bây giờ cả người anh ta có thể nhìn thấy da thịt , không giống như trước đây , cả người da bọc xương , gầy như chỉ còn hai lạng thịt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK