Thời Dũng đi cùng Tư Mộ Hàn tới đây. Anh không ở đây, dĩ nhiên sẽ có không ít người đi qua nịnh nọt anh ta.
Thời Dũng chính là trợ thủ đắc lực của Tư Mộ Hàn đấy.
Vừa vặn có một phụ nữ đang hỏi Thời Dũng: “Gần đây cậu chủ Tư có bạn gái mới chưa?”
Người phụ nữ này hỏi rất thẳng thắn, những người khác cũng muốn biết về vấn đề này.
Thời Dũng không phải là cấp dưới bình thường mà là người đặc biệt khôn khéo đã trải qua vô số thử thách bên cạnh Tư Mộ Hàn: “Đây là việc riêng của cậu chủ, tôi không biết rõ lắm.”
Thời Dũng nói xong liền lơ đãng ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ mới lấy một ly rượu sâm banh từ trong tay người phục vụ, thấy Thời Dũng nhìn qua thì khẽ gần đầu với anh ta.
Thời Dũng hơi sửng sốt, không ngờ có thể nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ ở chỗ này.
Thảo nào cậu chủ đi vệ sinh lâu như vậy cũng chưa trở lại, hóa ra là vì mợ chủ cũng ở đây.
Có một phụ nữ chú ý tới ánh mắt của Thời Dũng, tất nhiên cũng nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ.
Người phụ nữ hỏi người bên cạnh: “Người phụ nữ kia ai vậy?”
Cô ta cảm thấy Nguyễn Tri Hạ khá quen mắt nhưng không nhớ ra được mình từng gặp ở đâu.
“Vợ cũ của cậu chủ Tư, Nguyễn Tri Hạ.” Người bên cạnh nói: “Nhưng tôi nghe nói trước đây cô ta rất xấu. Tôi đoán chắc là đi làm phẫu thuật thẩm mỹ.”
Cuộc nói chuyện của hai người phụ nữ này tất nhiên cũng lọt vào trong tai của Thời Dũng.
“Khụ…” Thời Dũng giả vờ ho khan một tiếng, ngắt lời người phụ nữ kia nói.
Người phụ nữ nghĩ Thời Dũng là cấp dưới của Tư Mộ Hàn, cũng ý thức được lời mình vừa nói không thích hợp lắm.
Cô ta còn muốn nhờ Thời Dũng dẫn dắt, nói giúp cô ta ở trước mặt Tư Mộ Hàn đấy.
Nghĩ như vậy, cô ta đang muốn nói gì đó với Thời Dũng lại nghe anh ta lịch sự nói: “Thật ngại quá, làm phiền cô nhường đường một chút.”
Người phụ nữ không thể làm gì khác hơn là tránh sang một bên.
Thời Dũng đi thẳng tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ: “… Cô Hạ ”
Gọi “mợ chủ” quen rồi, vừa nãy anh ta suýt nữa thì buột miệng gọi ra.
Nguyễn Tri Hạ hơi kinh ngạc nhưng cũng hiểu lý lẽ mà gọi một tiếng: “Trợ lý Thời.”
Thời Dũng rất bình tĩnh nhìn xung quanh, nhân lúc người khác không chú ý mới khẽ hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Mợ chủ đã gặp cậu chủ chưa?”
“Ừ.” Nguyễn Tri Hạ nói xong, đã nhìn thấy Tư Mộ Hàn từ phía sau đi tới. Cô hất cằm ra hiệu về phía sau Thời Dũng: “Anh ấy tới rồi.”
Thời Dũng nhìn thấy Tư Mộ Hàn thì thở phào nhẹ nhõm.
Tư Mộ Hàn vừa tới là vô nhà vệ sinh, có trời biết anh ta bị đám phụ nữ kia vây hỏi không ngừng, phiền tới mức nào.
Thời Dũng vội vàng đi về phía Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ.”
“Ừ.” Tư Mộ Hàn đáp một tiếng, giống như lơ đãng liếc nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ quay đầu sang chỗ khác.
Trên bữa tiệc, ngoại trừ Tư Mộ Hàn, Thời Dũng và Thẩm Sơ Hoàng, Nguyễn Tri Hạ cũng không quen biết với ai khác
Tất nhiên sẽ không có ai chủ động tới nói chuyện với Nguyễn Tri Hạ, cô liền đi tới một góc không ai để ý và ngồi xuống.
Vị trí cô chọn rất tốt, ngồi ở trên chiếc ghế chân cao, cô gần như có thể nhìn thấy cả phòng tiệc.
Tư Mộ Hàn cao ráo với khí chất lạnh lùng, đi trong đám người cũng rất dễ làm cho người khác chú ý.
Nguyễn Tri Hạ ngồi không được mấy phút, đã thấy không ngừng có phụ nữ đi tìm Tư Mộ Hàn nói chuyện.