Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 715:





Nói là “tin đồn”, thật ra cũng không tính là “tin đồn”. Dù sao Tư Đình Phong thật đúng là có con riêng.





Nguyễn Tri Hạ để điện thoại di động xuống, cô ngẩng đầu nhìn về phía Tần Thủy San: “Tin đồn này xuất hiện bao lâu rồi?”





“Đã mấy ngày nay rồi.” Tần Thủy San nói xong, cô ta cười híp mắt nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ: “Cô vẫn còn rất quan tâm đến chuyện nhà họ Tư nhỉ, nói thật đi, có phải cô vẫn còn tình cảm với Tư Mộ Hàn không?”





Nguyễn Tri Hạ từ chối cho ý kiến, cô chỉ cười nói: “Tôi chỉ hơi tò mò mà thôi.”





“Cô không phủ nhận.” Ý cười trong mắt Tần Thủy San càng sâu hơn.





Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, Tần Thủy San vội vàng nói: “Được rồi, được rồi, nói chuyện chính, ngày mai đoàn làm phim sẽ xuất phát đi đến tỉnh khác để quay, cô có muốn đi cùng không?”





Nguyễn Tri Hạ lắc đầu, trêu chọc nói: “Tôi không đi được, dù sao kịch bản cũng không vấn đề gì, tôi đi đến đó, vừa tốn thêm một phòng, mỗi bữa lại còn tốn thêm một xuất cơm.”





Tần Thủy San liếc thoáng qua cô: “Thật đúng là phải cảm ơn cô, lúc nào cô cũng nghĩ đến việc tiết kiệm tiền cho đoàn làm phim.”





Tần Thủy San nhắc đến chuyện “tin đồn” với Nguyễn Tri Hạ, khiến cho trong lòng cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện này.





Giữa chừng, cô đi vào nhà vệ sinh, cô không nhịn được, gọi điện cho Tư Mộ Hàn.





Điện thoại được kết nối, Nguyễn Tri Hạ nghe thấy đầu dây bên phía Tư Mộ Hàn rất ầm ĩ.





Nguyễn Tri Hạ nhìn thoáng qua thời gian, bây giờ là bảy giờ tối, cô hỏi: “Anh đang bận việc ở công ty à?”





“Không, anh đang ở bên ngoài ăn cơm.” Tư Mộ Hàn vừa nói xong, Nguyễn Tri Hạ liền nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn của anh: “Có việc gì thế em?”





“Không có gì đâu.” Tư Mộ Hàn ở bên ngoài ăn cơm, Nguyễn Tri Hạ không định hỏi nhiều.





Nguyễn Tri Hạ cúp điện thoại, rời khỏi nhà vệ sinh, cô đi qua hành lang, lúc cô đi đến đại sảnh liền nhìn thấy một mình Tư Mộ Hàn từ trong thang máy đi ra.





Đầu tháng chín, thời tiết vẫn còn hơi nóng, nhưng hình như Tư Mộ Hàn không cảm giác được cái nóng, anh vẫn mặc một bộ âu phục phẳng phiu.





Sắc mặt Tư Mộ Hàn không thay đổi từ trong thang máy đi ra, trên người anh tản ra hơi thở người sống chờ gần, chân dài sải bước đi đến phòng riêng.





Nguyễn Tri Hạ vốn dĩ muốn gọi anh, nhưng anh đi quá nhanh, Nguyễn Tri Hạ không kịp gọi anh lại, cô đành đi theo phía sau anh.





Cô nhìn thấy Tư Mộ Hàn đi vào một phòng riêng, lúc cửa phòng đóng lại, cô chú ý đến trong phòng không có những người khác.





Tư Mộ Hàn hẹn ai đến đây ăn cơm thế?





Nguyễn Tri Hạ hơi nghi ngờ, sau đó cô quay trở về chỗ Tần Thủy San.





Hiện tại là giờ cơm tối, trong nhà hàng có rất nhiều người.





Nguyễn Tri Hạ ngồi xuống trước bàn ăn, cô quay đầu, xuyên qua đám người, nhìn về phía phòng riêng mà Tư Mộ Hàn đi vào.





Trước đó nghe Tư Mộ Hàn nói, anh đang ở ngoài ăn cơm, cô còn cho rằng anh đi chung với Cố Tri Dân, thì ra là anh cũng chỉ mới đến thôi.





Chẳng qua nếu như Tư Mộ Hàn hẹn Cố Tri Dân cùng nhau ăn cơm, Cố Tri Dân nhất định đã đến từ sớm.





Như vậy, Tư Mộ Hàn hẹn ai đến đây?





Không bao lâu sau, lúc một người quen đi vào bên trong nhà hàng, ánh mắt Nguyễn Tri Hạ dõi theo ông ta, nhìn thấy ông ta đi về phía phòng riêng mà Tư Mộ Hàn vào, vẻ mặt cô không khỏi ngạc nhiên.





Đại sảnh và khu vực phòng riêng được ngăn cách, bên khu vực phòng riêng yên tĩnh hơn.





“Hình như cô không tập trung, cô đang nhìn gì thế?” Tần Thủy San ngồi đối diện cô, cô ta quay đầu, nhìn theo tầm mắt cô, đúng lúc nhìn thấy Tư Đình Phong bước vào một phòng riêng.





Vẻ mặt Tần Thủy San rất phấn khích, thế nhưng lại thận trọng, nhỏ giọng hỏi: “Đó không phải là Tư Đình Phong, ba chồng trước của cô à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK