Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đào Triển Minh đưa tay che miệng ho nhẹ một tiếng, có vẻ như xấu hổ.



“Trời ơi, Triển Minh nhà chúng ta còn xấu hổ à.” Bà Đào cười tủm tỉm nói.



Sắc mặt Đào Triển Minh nghiêm túc nói: “Được rồi, bà nội, đừng nói chuyện, cháu phải lái xe.”



“Đừng nói chuyện… Miệng bà lớn lắm, sao có thể không nói lời nào chứ? Vừa rồi vì sao cháu không cho bà nói chuyện với cô bé Cố chứ? Lần đầu tiên bà nhìn thấy người thật…”



Bà Đào không vui lẩm bẩm.



“Nếu bà muốn gặp cô ấy thì đến lúc đó cháu đưa cô ấy về nhà cho bà gặp, nhưng hiện tại không được.” Dù sao hiện tại Cố Mãn Mãn vẫn không biết thân phận của anh ta.



Sau khi Cố Mãn Mãn về nhà thì lấy vòng tay bà Đào cho mình ra xem.



Đúng là đồ tốt, giá trị không nhỏ.



Không phải cô chưa nhìn thấy mấy thứ này, nhưng bà nội Đào Triển Minh cho cô nên luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đó.



Không lẽ bà nội Đào Triển Minh hiểu lầm cô và Đào Triển Minh?



Nhưng cô và Đào Triển Minh không có quan hệ gì mà.



Nhưng hiện tại vòng tay này trong tay cô, cô nói thế nào cũng không nói rõ được.



Cố Mãn Mãn thở dài, sau đó tìm cả phòng, muốn gói vòng tay có giá trị không nhỏ này lại.



Nói thật cô muốn cúng bái vòng tay này.



Nếu vòng tay này xảy ra chuyện gì, đến lúc đó cô lấy gì trả cho người ta chứ, cũng không thể nào giải thích với Đào Triển Minh.



Cô cảm thấy có lẽ Đào Triển Minh chỉ không muốn bà nội không vui mới nói cô nhận lấy, đến lúc đó chắc chắn vẫn phải trả vòng tay này cho người ta.



Cuối cùng Cố Mãn Mãn đặt vòng tay vào hộp dây chuyền.



Đó là chiếc hộp dây chuyền sang trọng nhất của cô.



Cô làm xong thì đi tắm chuẩn bị ngủ, ngày mai còn có rất nhiều công việc phải làm.



Cố Mãn Mãn tắm rửa xong thì đi ngủ.



Trước khi cô ngủ thì nhìn đồng hồ, cài báo thức xong mới yên tâm nhắm hai mắt lại.



Nhưng trước khi nhắm mắt lại thì cô cảm thấy giống như mình đã quên mất chuyện gì.



Cô suy nghĩ trong chốc lát nhưng không nhớ còn có chuyện gì chưa làm, sau đó mơ màng ngủ thiếp đi.



Cô ngủ đến nửa đêm thì loáng thoáng nghe thấy tiếng gõ cửa.



Hơn nửa đêm rồi, ai sẽ đến gõ cửa chứ, có lẽ cô đang nằm mơ.



Cô nghĩ vậy thì xoay người tiếp tục ngủ.



Con người đang nửa tỉnh nửa mơ thì đầu óc không tỉnh táo lắm, không phân biệt được trong mơ và hiện thực.



Lúc này Cố Mãn Mãn chính là như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK