Tư Mộ Hàn và Phó Đình Tây tình cảm sâu sắc, chuyện này không phải ai cũng biết, cho nên chỗ dựa phía sau Ngu Tinh Nhược chắc là đã điều tra Phó Đình Tây, nếu như Ngu Tinh Nhược thật lòng muốn ở bên cạnh Phó Đình Tây cũng không cần sau khi Phó Đình Tây quyết định kết hôn rồi đột nhiên biến mất.
Trước đây sau một lần liên lạc liền cố tình muốn thu hút sự chú ý của Tư Mộ Hàn.
“Không quan trọng.” Tư Mộ Hàn mỉm cười, cười đến xấu xa.
Mặc kệ là có phải nhằm vào anh hay không, anh cũng đều có biện pháp xử lý bọn họ.
Nguyễn Tri Hạ đương nhiên tin tưởng năng lực của Tư Mộ Hàn, nhưng vẫn không kiểm soát được sự lo lắng trong lòng.
“Dù thế nào, em cũng chỉ hi vọng anh có thể khỏe mạnh.”
Cô và Tư Mộ Hàn thật vất vả mới có khoảng thời gian yên bình như vậy, cô chỉ mong Tư Mộ Hàn có thể bình an, chỉ hi vọng một nhà ba người của cô có thể sống một cuốc sống bình thường, không có chuyện gì chen ngang.
“Yên tâm.” Tư Mộ Hàn lái xe, duỗi một tay về phía Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ đem tay của mình đặt vào trong tay Tư Mộ Hàn: “Không phải chỉ nói ngoài miệng là được, còn phải nhớ ở trong lòng.”
Tư Mộ Hàn biết Nguyễn Tri Hạ đang lo lắng, dịu dàng nói: “Anh biết rồi.”
Lúc này sắc mặt Nguyễn Tri Hạ mới buông lỏng mấy phần.
Sau khi thư giãn một chút, cô liền nghĩ tới chuyện khác.
“Sao đột nhiên phải dậy sớm chạy bộ vậy?”
Tư Mộ Hàn lái xe mắt nhìn thẳng, giọng nói nghe vô cùng tùy ý: “Chính là muốn rèn luyện một chút.”
Nguyễn Tri Hạ nghiêng đầu nghiêm túc nhìn anh: “Chỉ như vậy thôi sao?”
“Ừm.” Giọng nói của Tư Mộ Hàn đã khôi phục vẻ lạnh lùng như ngày thường.
Nguyễn Tri Hạ nín cười, không chút do dự vạch trần anh: “Chẳng lẽ không phải bởi vì tối hôm qua em nói anh hơi mập à?”
Tư Mộ Hàn cười nhạo, giọng nói muốn bao nhiêu khinh thường liền có bấy nhiêu: “Làm sao có thể chứ!”
Mạnh miệng!
Nguyễn Tri Hạ mỉm cười, khéo hiểu lòng người nói: “Vậy là tốt rồi, buổi sáng lạnh như thế này cũng không cần chạy bộ, mập cùng lắm thì hơi khó coi một chút, đổi quần áo size lớn hơn là được, cũng không phải không mua nổi, đúng không?”
Tư Mộ Hàn trầm mặc không để ý tới cô.
Nguyễn Tri Hạ biết, nếu tiếp tục đùa giỡn thì anh sẽ tức giận, liền nghiêm mặt nói: “Em chỉ tiện miệng nói như vậy thôi anh căng thẳng cái gì chứ, còn nữa, anh bây giờ không hề béo chút nào, cho dù có mập cũng là một chàng béo đẹp trai, em cũng sẽ không ghét bỏ anh đâu, giá tiền quần áo size lớn và size nhỏ, giá tiền…”
Tư Mộ Hàn đen mặt, khi nghe cô nói đến size quần áo lại càng thêm quyết tâm kiên trì giữ dáng người.
Đêm đó, anh liền tới phòng thể hình ở nhà tập luyện hai giờ.
Nguyễn Tri Hạ cũng đi theo anh cùng nhau tập luyện, nhưng thể lực của cô và anh quá chênh lệch, chưa luyện được bao lâu cô đã phải ngồi sang một bên nghỉ ngơi rồi.
Cô nhìn chằm chằm Tư Mộ Hàn một lúc, vừa lấy điện thoại di động ra liền nhận được tin nhắn zalo Tần Thủy San gửi tới.
“Ngày mai «Mất Thành 2» sẽ được phát sóng, nhớ cập nhật thông tin lên Facebook một chút.”