Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên là cuối cùng tất cả bọn họ đều bị Cố Tri Dân đánh cho trận, đến nỗi bò lê lết trên sàn kêu anh là ba, và cũng không còn ai dám gọi anh là Mẹ Cố nữa.



Nhưng mà chỉ cần có ai đó hỏi đến mối quan hệ của Thẩm Lệ và Cố Tri Dân, thì nhóm bạn này sẽ giải thích theo kiểu như mẹ bảo vệ con, đương nhiên như vậy là tự tìm đường chết, nếu không muốn chết thì đừng chọc Thẩm Lệ.



Thẩm Lệ và Giang Vũ Thừa trao đổi vài câu, rồi sau đó cô đứng dậy và đi qua chơi trò chơi điện tử với mọi người, cô nhanh chóng thoát ra khỏi hiện trường vụ án khiến cho Cố Tri Dân cũng không thể nào tính sổ với cô.



Ánh mắt của Cố Tri Dân nặng nề nhìn theo bóng dáng của cô mà không làm được gì, anh ngậm ngùi cầm ly rượu lên uống.



Do bản thân mình chiều quen thói thành ra như vậy thôi, còn biết làm sao được?



Đành nhịn thôi.



“Uống một mình thì uống làm gì, hai anh em chúng ta lâu như vậy không gặp nhau rồi, đêm nay chúng ta không say không về nha.” Giang Vũ Thừa ngồi nhích lại gần, đồng thời khui hai chai bia, sau đó đặt một chai trước mặt Cố Tri Dân.



Cố Tri Dân cầm lấy chai bia, đưa lên cụng với Giang Vũ Thừa, rồi đưa lên miệng uống vài ngụm, sau đó anh lên tiếng nói: “Lần này về còn đi nữa không?”



“Đi cái gì nữa, đi hết nổi rồi.” Giang Vũ Thừa thở dài, rồi dựa người ra sau: “Ông già ở nhà cũng lớn tuổi rồi, đã hạ tối hậu thư rồi, hoặc là tôi phải về kế thừa gia nghiệp, hoặc là lập tức kết hôn, bắt tôi phải chọn một trong hai, nếu tôi không chọn thì sẽ không còn quyền lựa chọn mà phải thực hiện cả hai.”



Cố Tri Dân cười giễu cợt: “Vậy cũng không tồi nhỉ, thành gia lập nghiệp.”



Giang Vũ Thừa nguýt dài: “Bản thân anh đã có gia đình rồi sao? Dám lên mặt với tôi?”



Cố Tri Dân nhíu mày, không vừa lòng hừ ngược lại: “Gia đình thì tôi chưa có, nhưng tôi có công ty rồi.”



Giang Vũ Thừa bị anh chặn họng không nói được gì nữa, đành câm nín lặng lẽ uống nốt phần bia của mình, uống xong anh đưa tay châm điếu thuốc.



Anh châm điếu thuốc cho mình xong, rồi lại đưa hộp thuốc cho Cố Tri Dân: “Làm một điếu đi.”



“Bỏ rồi.” Cố Tri Dân xua tay.



Giang vũ thừa nghiêng đầu, vẻ mặt kinh ngạc: “Anh Dân, anh đã là hồ ly tinh rồi, còn giả vờ cái gì nữa, đã từng tuổi này rồi mà còn giả nai.”



Cố Tri Dân lạnh lùng liếc nhìn anh.



Giang Vũ Thừa thoáng rùng mình với ánh mắt sắc lạnh của anh, biểu cảm cũng nghiêm túc hơn, lên tiếng hỏi xác nhận lại với giọng điệu bán tin bán nghi: “Bỏ thuốc thật rồi sao?”



Cố Tri Dân ưỡn người nói: “Chuẩn bị lấy vợ sinh con rồi.”



Cố Tri Dân đang tính nhẩm trong lòng. Tuy rằng bây giờ Thẩm Lệ vẫn chưa muốn công khai, nhưng sớm muộn cũng sẽ công khai, kết hôn rồi sinh con đẻ cái cũng là chuyện sớm muộn, anh nên bắt đầu tính toán kế hoạch là vừa.



Giang Vũ Thừa gật gật đầu: “Được lắm.”



Tuy Giang Vũ Thừa vừa mới trở về, nhưng anh cũng có nghe qua những chuyện gần đây của Cố Tri Dân, nghĩ nghĩ rồi cuối cùng anh vẫn quyết định không hỏi Cố Tri Dân về chuyện của Tiêu Văn.



Nhìn điệu bộ của Cố Tri Dân có vẻ như không có chuyện gì xảy ra, anh cũng cảm thấy yên tâm hơn.



Đến cả Cố Tri Dân cũng đã bắt đầu tính đến chuyện kết hôn sinh con rồi, anh cảm thấy bản thân mình cũng nên bắt đầu kế hoạch rồi.



Cố Tri Dân không biết những suy nghĩ trong lòng của Giang Vũ Thừa, anh uống nốt phần bia của mình rồi đứng dậy đi về hướng chỗ Thẩm Lệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK