Vừa suy nghĩ và quyết định, Quý Vãn Thư bèn đi qua chỗ của họ.
Cô cười tươi nhìn Cố Tri Dân: “Tri Dân, thật sự anh không để ý đến tôi sao? Tôi cũng độc thân nè.”
Quý Vãn Thư nói với giọng điệu thoải mái như đang đùa giỡn, không khiến cho đối phương không thoải mái, cũng không có vẻ như là cố ý.
Nhưng Thẩm Lệ biết Quý Vãn Thư thích Cố Tri Dân nên trong lòng cảm thấy dị ứng cực kỳ.
Thẩm Lệ nhíu mày, nhìn Quý Vãn Thư: “Quý Vãn Thư, sao cô không để ý anh Giang vậy, hay cô chê anh Giang sao?”
Thẩm Lệ cũng vừa nói vừa cười, nhưng giọng điệu lại không ôn hòa cho lắm, có thể dễ dàng nghe ra được giọng điệu của cô có chút gì đó như khiêu khích.
Nhưng tính của Thẩm Lệ vốn thẳng thắng, hơn nữa mọi người đều biết Thẩm Lệ và Quý Vãn Thư không hợp nhau, vì vậy nên không ai nhận ra vẻ bất thường trong giọng điệu của Thẩm Lệ.
“Không phải anh Giang thích cô sao? Bạn bè với nhau mà tôi còn chen vô thì hình như không hay lắm.” Quý Vãn Thư vẫn bình thản nói, giống như cố tỏ vẻ bản thân mình rất hào phóng rộng lượng.
Thẩm Lệ hừ lạnh một tiếng, cười nhạt nhìn Quý Vãn Thư: “Trước đây, lão Giang còn từng thích cô đấy.”
Thẩm Lệ vừa nói ra, vẻ mặt Quý Vãn Thư
Trước đây Giang Dạ Bạch quả thật từng thích Quý Vãn Thư.
Quý Vãn Thư cũng xem như xinh đẹp, lúc đi học có thành tích tốt, tính tình lại dịu dàng. Lúc đó tuổi của mọi người đều không lớn, Giang Dạ Bạch thích nữ sinh như Quý Vãn Thư cũng là rất bình thường.
Nhưng ngay từ lúc đó Quý Vãn Thư đã không phải là chiếc đèn cạn dầu.
Quý Vãn Thư biết Giang Dạ Bạch thích cô ta nên cố ý ỡm ờ với Giang Dạ Bạch, làm nhiều lần hành vi mê hoặc chính là muốn lợi dụng Giang Dạ Bạch để tiến vào trong nhóm của Cố Tri Dân.
Khi đó, mọi người còn nhỏ tuổi không hiểu nhiều, mà bây giờ đã qua nhiều năm như vậy, tất cả đều lăn lộn trong xã hội, cũng tu luyện thành tinh rồi, sao có thể còn không hiểu chút thủ đoạn này của Quý Vãn Thư.
Cũng chính vì mọi người nhìn thấu chút mánh khóe nhỏ này của Quý Vãn Thư, cho nên trong nhóm này không có ai thích Quý Vãn Thư, nhiều lắm chỉ nể tình chơi với nhau khi còn bé, nể mặt nhà họ Quý, gặp Quý Vãn Thư còn có thể chào một tiếng, còn có chút quan hệ hờ hững ngoài mặt mà thôi.
“Em Thẩm, như em đã nói đấy. Nhưng lúc đó nhỏ có thích ai hay không đều không tính.” Giang Dạ Bạch vội vàng quay đầu lại nhìn Thẩm Lệ, giải thích.
Năm đó, Thẩm Lệ còn không phải là thích Cố Tri Dân sao? Nhưng qua nhiều năm như vậy, hai người này vẫn chưa tới với nhau.
Chỉ dựa vào điểm này, hôm nay Giang Dạ Bạch mới dám tỏ tình với Thẩm Lệ ở trước mặt nhiều người như vậy. . Truyện Teen Hay
Có ai không biết quan hệ giữa Cố Tri Dân và Thẩm Lệ năm đó thân thiết tới mức nào.
Mà năm đó, Cố Tri Dân chẳng phải đi thẳng ra nước ngoài mà không hề quay đầu lại, bỏ mặc Thẩm Lệ một mình trong nước sao?
Trước đây Giang Dạ Bạch không có tâm tư này với Thẩm Lệ, bởi vì hắn ta biết Thẩm Lệ là người được Cố Tri Dân che chở, hắn ta không phải là loại người cướp bạn gái của anh em.
Mà bây giờ hắn ta trở về, yên ổn xuống, Thẩm Lệ vẫn còn độc thân. Phóng tầm mắt nhìn ra, xung quanh có nhiều người phụ nữ như vậy, kẻ lập gia đình, người không an phận, nhìn tới nhìn lui chỉ có Thẩm Lệ xinh đẹp nhất, về mặt sinh hoạt cũng rất sạch sẽ, rất thích hợp để cưới.