Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3573:


Hai tay vẫn còn bị trói , người ở đằng sau vẫn cứ nhấc áo của cô lên , Nguyễn Tri Hạ hung hăng vùng vẫy , muốn đi qua đó.


“Bỏ cô ta ra!” Trần Mộc Châu hơi nhếch mắt lên , vắt chân trên sô pha , lạnh lùng nhìn Nguyễn Tri Hạ.


Tay chân vừa được thả ra , Nguyễn Tri Hạ không quan tâm đến tất cả mà xông lên phía trước , vẻ mặt điên cuồng.


Không đợi động tác tiếp theo của cô , Trần Mộc Châu đã hất tay làm cô ngã xuống chiếc giường lớn , phía sau lưng có tiếng kêu rên , Lê Quốc Nam tỉnh rồi.


Trần Mộc Châu chống hai tay lên má , bộ dạng như đang xem kịch vui , cũng không kiêng kỵ , nói vệ sĩ đóng cửa lại.


“Ưm… Đau quá , đau…” Vừa thức dậy , Lê Quốc Nam đã kêu rên , cuộn người như con tôm , trên trán đổ đầy mồ hôi.


Nguyễn Tri Hạ nhất thời không biết phải làm như thế nào , đôi môi cô run rẩy , hai tay chống lên giường chậm rãi đứng dậy. Cô chỉ trơ mắt đứng ở chỗ cũ , nhìn anh ta đau đớn quằn quại trên giường , không ngừng quay qua quay lại.


Lê Quốc Nam đau không chịu nổi , khó khăn hé mắt ra , liếc nhìn bóng người trên giường , thở phì phò nói: “Trần Mộc Châu , tôi nhất định không để cô , để cô uy hiếp Tri Hạ… Cô cứ nằm mơ đi!”


“Anh Nam… Anh Nam!” Nước mắt vô thức chảy ra , Nguyễn Tri Hạ run rẩy ngồi lên giường , hai tay nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay lạnh buốt của anh ta: “Anh Nam , là em , em là Nguyễn Tri Hạ đây. Em , em đến cứu , cứu anh đây… Rốt cuộc anh làm sao vậy , sao lại , sao lại đau đến mức này! Rõ ràng Trần Mộc Châu đã nói chữa khỏi cho anh , sao lại , thành như thế này…”


Mặt trời ở Hải Phòng chậm rãi mọc lên , ánh sáng màu cam quét qua phòng bệnh , nhấp nhô trong gió.


Tinh thần của Nguyễn Kiến Định tốt hơn nhiều khi ở nước ngoài , nhận được tin tức Tư Mộ Hàn đã xuống máy bay , nhưng vẫn phải đi xe ô Nguyễn đến , anh ấy chau mày lại. Anh ấy luôn cảm thấy chuyện này có gì không đúng , thế nhưng máy bay vì lí do thời tiết mà phải thay đổi đường bay , anh ấy nhất thời không phân biệt được chỗ nào đã xảy ra vấn đề. Đang suy nghĩ , Chu Thanh đẩy cửa ra bước vào , anh ấy lập tức cất điện thoại đi.


“Có chuyện gì vậy?” Nghĩ đến nguyên nhân bị bệnh , anh ấy chau mày lại , dáng vẻ lạnh nhạt.


“Chủ tịch , tất cả chứng cứ liên quan đến Dương Minh Hạo đã được gửi đến điện thoại , trợ lý Linh Đan cho người đưa tài liệu và nhân chứng vật chứng có thể tìm được đến , anh có muốn xem qua không?”


Lòng anh ấy căng thẳng , tuy biết rằng Linh Đan có thể thu thập được những tin tức đó ngay lập tức , thế nhưng anh ấy không nghĩ lại nhanh đến như vậy.


“Đi xem một chút đi.” Anh ấy vừa nói xong , Chu Thanh vẫy tay , năm tên vệ sĩ mỗi người ôm một chồng tài liệu rất dày nối đuôi nhau đi vào , sắc mặt nghiêm túc , xếp thành một hàng ngang trước mặt Nguyễn Kiến Định.


“Tất cả tài liệu đã được sắp xếp rồi , đều ở đây hết , nhân chứng và vật chứng , công tước Otto nói phải đợi đến khi mở phiên tòa mới có thể đưa lên , tránh để người khác lợi dụng sơ hở , suy cho cùng trên thế giới này , có lẽ chỉ còn một người làm chứng nữa thôi.


Nói xong , công tước Otto bước vào từ cánh cửa đang mở , khi đi qua đám vệ sĩ ấy , còn tiện tay lật một tờ tài liệu ra , gật đầu ngồi lên ghế sô pha , rót cho mình một cốc nước vô cùng thuần thục.


“Tất cả tài liệu và chứng cứ đã được kiểm tra rồi , không có vấn đề gì. Ông thuận tiện tìm cho mấy đứa con trai vài việc để làm , bảo đảm trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không thể nhúng tay vào việc ở Hải Phòng.”


Tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa , Nguyễn Kiến Định không mở tài liệu ra xem nữa , chỉ gật đầu: “Những việc này con đều không lo lắng , chỉ là bây giờ không tìm được Tri Hạ , con hơi không yên tâm. Nó ở trong tay Dương Thừa Húc…”


“Cô ấy nhất định sẽ không sao. Chủ tịch , anh phải tin vào Tư Mộ Hàn , năng lực của anh ấy mọi người đều biết. Anh ấy đã tự đưa người đi tìm , nhất định sẽ đưa được Nguyễn Tri Hạ và Lê Quốc Nam an toàn trở về.” Tuy rằng trong lòng Chu Thanh không chắc chắn , nhưng đôi mắt do dự ngập ngừng của Nguyễn Kiến Định , anh ta vẫn cắn răng nói.


Sự việc đã đến bước này rồi , chủ tịch rốt cuộc muốn bào thù như thế nào , mấy năm nay anh ta đều nhìn thấy , cho dù có chuyện gì , đã bắt đầu rồi thì không thể xảy ra bất kì vấn đề gì , Dương Minh Hạo nhất định phải chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK