Vừa nãy cô cũng cùng Thời Dũng trốn sau cửa phòng bếp nghe lén Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ nói chuyện, toàn bộ câu chuyện cô đã nghe không sót một chữ.
Thẩm Lệ vỗ vai cô, an ủi: “Cậu đừng quá để ý lời nói của ông chủ, cứ coi như bây giờ anh ấy bị ốm đi, có lẽ qua một thời gian nữa sẽ ổn thôi.”
“Tớ không sao.” Nguyễn Tri Hạ chuyển mắt qua nhìn cô ấy rồi lắc đầu: “Trước kia đều là Tư Mộ Hàn một lòng nghĩ cho tớ, bây giờ vừa hay là lúc tớ có thể làm điều gì đó cho anh ấy rồi.”
Thẩm Lệ cau mày nói: “Nói thì có thể nói như vậy nhưng cậu cũng không được vì anh ấy mà để bản thân phải chịu oan ức.”
“Không đâu.”
Nguyễn Tri Hạ nghĩ đến chuyện lúc trước, cười lên: “Thực ra Tư Mộ Hàn mắc bệnh ưa sạch sẽ nhẹ, lúc nãy Tri Hạ gắp thức ăn cho anh ấy mà anh ấy vẫn ăn. Đúng là cha con liền tâm mà, anh ấy không phải không có cảm giác gì với Tri Hạ.”
“Vậy cậu thì sao?” Thẩm Lệ nhớ đến câu nói “si tâm vọng tưởng” ban nãy Tư Mộ Hàn nói, không khỏi thở dài một tiếng.
Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ đột nhiên có hơi không được tự nhiên: “Đối với tớ cũng không phải hoàn toàn vô cảm.”
Thẩm Lệ nghe không hiểu: “A?”
“Không nói với cậu nữa.” Nguyễn Tri Hạ chuyển chủ đề: “Tớ phải tắm cho Tư Hạ rồi cho con bé ngủ đây.”
Thẩm Lệ không cam lòng truy hỏi đến cùng: “Ê, cậu còn chưa nói xong mà? Nói cụ thể chút đi, ông chủ sao lại có cảm giác với cậu?”
Nguyễn Tri Hạ chỉ cười với cô một cái rồi đưa Tư Hạ đi tắm.
Cô vừa xả nước cho Tư Hạ vừa nghĩ đến chuyện tối qua.
Tối qua cô đến nhà Tư Mộ Hàn làm mỳ cho anh xong cuối cùng còn thơm anh một cái.
Dựa theo tính Tư Mộ Hàn, nếu như anh thật sự không có chút cảm giác gì với cô lại còn vô cùng ghét cô thì hôm nay anh sẽ không đến đây và còn hài hòa cùng cô ăn cơm như vậy.
Mặc dù anh nói anh chỉ đến để đón Tư Hạ nhưng nói thế nào thì cũng vẫn là đến tìm cô.
Hôm đó cô hôn trộm Tư Mộ Hàn mà anh vẫn có thể dùng vẻ mặt bình tĩnh cùng cô ăn cơm. Điều này không phải nói lên rằng anh cũng có chút cảm giác với cô sao?
Nếu như Tư Mộ Hàn không có cảm giác gì với cô thì dựa theo tính cách của anh, Nguyễn Tri Hạ đã hôn trộm anh thì lúc này còn có thể bình an vô sự đứng đây sao?
Đương nhiên không thể.
Tư Mộ Hàn ghét ai sẽ có vô số cách để khiến người đó sống không bằng chết.
Điều này đối với Nguyễn Tri Hạ mà nói cũng có thể tính là một chuyện tốt.
Chỉ cần Tư Mộ Hàn có cảm giác với cô, không ghét cô cũng không bài xích việc cô tiếp cận anh, thì không phải là ngày bọn họ có thể một lần nữa ở bên nhau sắp tới rồi sao?
…
Chuyện Nguyễn Tri Hạ nhờ Thời Dũng giúp cô làm chứng mình thư, rất nhanh Thời Dũng đã giúp cô làm xong.
Anh giúp Nguyễn Tri Hạ làm lại chứng minh thư bổ sung và các loại thẻ ngân hàng. Sau khi làm xong còn đích thân mang qua cho Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ từ sớm đã biết hiệu suất làm việc của Thời Dũng cao nhưng không nghĩ lại có thể nhanh đến vậy.
Nguyễn Tri Hạ nhận lấy cái hộp Thời Dũng đưa cho rồi nói: “Vất vả cho anh rồi.”
Thời Dũng không khỏi cười khổ: “Không có việc gì, việc này dễ dàng hơn giải quyết việc của cậu chủ nhiều.”
Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc rồi lập tức tán thành: “Tính tình bây giờ của anh ấy có chút nóng nảy.”
Thời Dũng lắc đầu: “Tôi phải đến công ty rồi.”
Tiễn Thời Dũng xong, Nguyễn Tri Hạ liền cầm đồ mang vào phòng.