“Đã đạt được bước đầu trong thỏa thuận rồi, dù không biết kết quả sẽ ra sao, chỉ có thể tuân theo số mệnh đã định sẵn “ ỳ Tư Mộ Hàn chưa bao giờ trông cậy vào bất kỳ ai, đừng tới giúp đỡ cũng đã rất tốt rồi, anh nhìn ra kế hoạch trong đó, quả nhiên không có vấn đề gì, nhưng mấu chốt là cuối cùng đó chính là nếu mọi thứ diễn ra không đúng theo kế hoạch, đến khi có vấn đề phát sinh khó mà giải quyết trọn vẹn, vẫn phải để anh ra tay ứng cứu.
Chỉ nghĩ tới đây, anh ấy liền cảm thấy đau đầu, nhưng cũng không thể không làm theo, càng nghĩ càng khiến anh ấy thấy mệt đầu.
“Hiện tại thì tôi không quan tâm đến bọn họ lắm, bọn họ thích làm gì thì làm, chỉ cần không liên lụy đến chúng ta là được.” Nguyễn Kiến Định cũng quá rõ bọn họ _ là hạng người gì, anh liền thở dài, ngồi xuống ghế, nhấp một ngụm rượu trên bàn.
Tư Mộ Hàn ngồi trên ghế cũng nhấp một ngụm rượu, hai người bon họ đột nhiên di chuyển đồng nhất, căn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường: “Tôi nghĩ ông ta sẽ không đến, có thể ông ta đang tìm một chỗ ở nào đó.” Nhìn ra bên ngoài, Tư Mộ Hàn cúi đầu mím môi, suy nghĩ một chút rồi nói: “Ngay vì từ khi bắt đầu đã trà trộn vào đám người thường mà bước đi, khả năng có thể giết ông ta trực tiếp sẽ không cao, bọn chúng ngay lúc này đây như một cái thùng sắt vậy, Abel cũng không ngốc mà ra tay vào lúc này.”
“Có lẽ lúc trước tôi đã suy nghĩ quá nhiều rồi, để một vài người ở đây rồi chúng ta về thôi.” Sau khi mát xa thái dương để xua tan mệt mỏi, Nguyễn Kiến Định thở dài nói, nếu Abel ra mặt cùng Yaren, khả năng bọn họ sẽ tới càng lớn, nhưng là bản thân ông ta đã chọn cách ẩn nấp, ông ta không có khả năng cử những người thay thế đến, chúng ta có thể đợi đếm đêm khuya mà ra tay.
“Tôi phái người canh gác rồi, buổi tối sẽ cử thêm gấp ba lần số người canh gác nữa nữa. Trong công ty còn có một số việc, tôi phải đi rồi!” Để thuận lợi bắt được Abel, Tư Mộ Hàn để tâm hơn đến chuyện này, chuyện công ty đều bị anh gạt sang một bên, giờ đây nhân lúc có thời gian về xử lý một chút.
“Đi cẩn thận nhé, tôi cũng phải đến xem tình hình công ty như thế nào rồi, nếu còn sức lực, thì chú ý hơn nữa xem có thể tìm ra dấu vết của Abel không!”
Nguyễn Kiến Định có chút lo lắng, anh có dự cảm không lành, lẽ nào ngày mai sẽ thuận lợi như vậy sao? Nếu Abel đã dám lộ diện thì chắc hẳn ông ta rất tự †in về bản thân mình.
Mấy ngày nay Nguyễn Kiến Định nghĩ đến những chuyện này, càng nghĩ càng có cảm giác khủng hoảng, trong lòng cũng mơ hồ cảm giác được có gì đó không ổn, nhưng lại không phát hiện ra là có chuyện gì như vậy, cảm giác mâu thuần này khiến cho anh không ngừng khủng hoảng về mặt tâm lý.
Nguyễn Kiến Định trong lòng biết rất rõ, trong tình huống này, tinh thần của chính mình có thể có vấn đề, nhưng một lần nữa, chính mình cũng không thể ngăn cản loại vấn đề này.
Đến Điều này khiến anh ta chẳng những cảm thấy mâu thuần, mà còn cảm thấy đau khổ dày vò, cả người như chìm vào địa ngục vô tận.
Đi thẳng tới công ty, mãi tới khi ngồi vào phòng làm việc rồi, Nguyễn Kiến Định mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, xem như bình thường như cũ.
Khi Abel vừa tới nơi, khuôn mặt ông ta tỏ ra rất vui mừng, dường như toàn thân còn hơi run lên, hiển nhiên là kích động tới mức chịu không nổi.
Lên kế hoạch trong thời gian dài như vậy, thành bại chỉ cách nhau có một đường ranh giới mỏng manh, dù là Abel có khả năng giữ vững lập trường cũng khó mà tỉnh táo.
Cũng vì để tránh tai mắt, ông ta dẫn theo hai vệ sĩ đóng vai du khách bình thường đi ra ngoài từ đường chính, trên đường đi cũng khá thuận lợi đến nơi đã định sẵn, sau khi cho một vệ sĩ thay đồ ông ta vào rồi ở lại, mang theo vệ sĩ khác đến vị trí thứ hai, đi qua những ba nơi, cuối cùng mới dừng chân ở một căn biệt thự gân nhà chính gia tộc Otto, mà một khi đã vào đây, đừng nói là người của Nguyễn Kiến Định, đến cả người của ông ta cũng không biết ông ta ở nơi nào.
Che giấu tai mắt là khâu quan trọng nhất trong kế hoạch của ông ta, bên cạnh Yaren cũng có một kẻ thế thân giống hệt thế, chẳng qua tên thế thân này sẽ ở yên một chỗ cho đến trời tối chờ thời gian trôi qua, để Nguyễn Kiến Định tin rằng, ngày mai chắc chắn chúng sẽ đi theo Yaren.
Một khi Nguyễn Kiến Định có ấn tượng nhất định với nhóm ông ta rồi, ông ta trốn ở đây sẽ an toàn hơn nhiều, mà tương tự, vì để có thể an toàn quay về, ông ta cũng sử dụng không ít mánh khóe, chờ đến lúc đó xem ai mới là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng đằng sau!