Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây, anh chỉ coi Tư Nguyễn như một đứa trẻ mà thôi.



Nhưng con bé là một người thực sự mạnh mẽ.



Trước kia anh chưa bao giờ nghĩ rằng Tư Nguyễn trong lòng của Nguyễn Tri Hạ có thể quan trọng hơn cả anh.



Nhưng hóa ra sự thật đang chứng minh rằng người mà Nguyễn Tri Hạ không thể yên tâm nổi, đó chính là Tư Nguyễn.



Ngay cả anh cũng cảm thấy Tư Nguyễn rất ngoan, khiến cho người khác yêu thương nó, càng chẳng cần nói đến Nguyễn Tri Hạ nữa rồi.







Trong phòng bếp.



Tư Nguyễn bước lên một chiếc ghế nhỏ, tìm kiếm các nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh.



“Mẹ ơi, mẹ có muốn thêm hành tây không?”



Tư Nguyễn vừa nhìn vào trong tủ lạnh tìm đồ, vừa quay đầu lại nhìn Nguyễn Tri Hạ.



Nguyễn Tri Hạ đứng sau lưng con bé, vừa nói vừa cười: “Cần một củ nhỏ này, còn cả ớt xanh nữa.”



Mấy người giúp việc đứng bên cạnh đều muốn tiến đến giúp đỡ, nhưng Nguyễn Tri Hạ không nói gì, bọn họ cũng không thể tiến vào.



Lúc này, Tư Mộ Hàn bước tới.



Những người hầu cùng nhau cúi xuống nói: “Thiếu gia.”



Tư Mộ Hàn không nói gì, chỉ vẫy tay ra hiệu cho mọi người ra ngoài.



Mấy người hầu quay ra nhìn nhau, ngập ngừng, nhưng không dám ở lại lâu hơn.



Nên cùng bước ra khỏi phòng bếp.



Nguyễn Tri Hạ vừa rồi nghe thấy giọng nói của người gúp việc ở đằng sau cô, biết là Tư Mộ Hàn đã đi vào.



Cô cũng không quay lại nhìn anh, chỉ dặn dò Tư Nguyễn: “Cẩn thận một chút, từ từ tìm nhé, mẹ còn cần một chút mật ong nữa.”



Tư Nguyễn có chút gấp gáp, một bên chân đứng không chắc, nhìn giống như sắp ngã đến nơi.



May mắn thay, Tư Mộ Hàn ở ngay bên cạnh, nhanh chóng giơ tay ra đỡ để Tư Nguyễn đứng vững lại.



Tư Nguyễn giật mình khi được Tư Mộ Hàn đỡ lấy. Cô béơi ngây người ra một chút, liền quay đầu lạị, nhếch mép cười với Nguyễn Tri Hạ: “Mẹ ơi, mẹ nhìn này, con không sao.”



Nguyễn Tri Hạ giả vờ tức giận: “Đã bảocon phải cẩn thận mà.”



“Vâng.” Tư Nguyễn ngoan ngoãn gật đầu.



Tư Mộ Hàn bước tới hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Em muốn tìm gì? Anh giúp em.”



“Không cần, để Tư Nguyễn tìm là được rồi.” Nguyễn Tri Hạ lại hơi khựng lại, nói thêm: “Anh đỡ con bé một chút.”



Tư Mộ Hàn cũng không nói gì thêm, mà lại nghe theo chỉ dẫn của Nguyễn Tri Hạ, ngoan ngoãn đứng bên cạnh bảo vệ Tư Nguyễn.



Tránh cho con bé trượt ngã một lần nữa.



Nhà bếp rộng rãi và sáng sủa, lúc này chỉ có ba người họ thôi, nhưng lại ấm cúng vô cùng.



Nguyễn Tri Hạ ngồi trên xe lăn phía sau họ, nhìn Tư Mộ Hàn giúp Tư Nguyễn tìm đồ trong tủ lạnh.



Giá như thời gian có thể dừng lại ở giờ khắc này mãi mãi.



Nguyễn Tri Hạ cứ nghĩ rồi lại nghĩ, vô thức chìm vào suy tư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK