Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Tri Dân hơi ngừng lại, dường như tập trung suy nghĩ một chút, lập tức lắc đầu: “Hồi anh học đại học khá nhàm chán, không có gì để kể, không phải giúp Đình Kiên kiếm tiền, thì là lên lớp…”



Thẩm Lệ nhếch môi, thong thả yếu ớt hỏi: “Cùng lên lớp với bạn học nữ à?”



Tầm mắt của hai người chạm nhau giữa lưng chừng.



Cố Tri Dân đưa tay định lấy xiên que chợt dừng lại, nghiêm túc phủ nhận: “Sao có thể chứ?”



Nụ cười trên mặt Thẩm Lệ hơi thu liễm lại, cố ý đùa dai gằn từng chữ nói: “Em tận mắt nhìn thấy.”



Cô nói xong thì bình tĩnh nhìn Cố Tri Dân, muốn xem phản ứng của anh.



Cố Tri Dân buông đũa xuống.



Cô đây là muốn bắt đầu tính sổ với anh sao?



Không đúng…



Cố Tri Dân bỗng như nhớ ra chuyện gì, ngẩng đầu nhìn Thẩm Lệ: “Em đã đi tìm anh?”



Thẩm Lệ mỉm cười, cực kỳ dịu dàng nói: “Không có, lừa anh thôi.”



Cố Tri Dân khẽ mím môi, ánh mắt lóe lên.



Đây là biểu hiện của sự chột dạ.



Lúc đó Thẩm Lệ đúng là muốn đi tìm Cố Tri Dân, nhưng sau đó vì nhiều nguyên nhân nên cô đi không được. Tuy cô không tận mắt nhìn thấy cuộc sống của anh ở nước ngoài như thế nào nhưng cô biết bên cạnh anh sẽ không bao giờ thiếu phụ nữ.



Cố Tri Dân cũng không tức giận vì Thẩm Lệ cố ý lừa mình, ngược lại còn nghĩ đến một chuyện khác.



Thật ra thời gian đầu khi anh mới ra nước ngoài, Thẩm Lệ thường gọi điện thoại cho anh.



Lúc đầu Thẩm Lệ còn tức giận, mỗi lần gọi điện thoại tới cũng nổi nóng với anh ta. Anh còn nhớ rõ lúc đó anh cũng không cúp điện thoại, lần nào cũng đều chờ cô xả hết giận, lần nào cũng đều là Thẩm Lệ mắng anh, mắng xong rồi cô lại còn tức tối cúp điện thoại trước.



Anh cũng không nhớ lúc đó bản thân anh đang suy nghĩ gì.



Anh nhớ mang máng, hai ba tháng sau Thẩm Lệ nói muốn gặp anh một lần, anh trở về không được thì cô sẽ đi tìm anh.



Sau đó thì sao?



Cố Tri Dân nhớ tới đến những chuyện bản thân đã làm sau đó thì có cảm giác trái tim như chìm xuống đáy biển, bứt rứt đến không thở nổi.



Sau đó Thẩm Lệ lại gọi điện thoại qua, anh cố ý tìm những người phụ nữ khác nhau nhận điện thoại.



Lại qua mấy tháng, Thẩm Lệ không gọi điện thoại cho anh nữa.



Tính tới tính lui cũng đã nửa năm Thẩm Lệ không đi tìm anh nữa rồi.



Nhưng khi ấy sau khi tỉnh táo lại, Cố Tri Dân liền cảm thấy hơi hối hận nhưng anh cũng không dám trở về, mãi cho đến sau này quen biết Tư Mộ Hàn, đến khi truyền thông Thịnh Hải đứng vững ở thành phố Hà Dương thì anh mới trở về một lần nữa, nhưng cũng vẫn không dám đi tìm Thẩm Lệ.



“Là bạn nữ học chung nhưng không phải chỉ có một mình, còn những người khác nữa.” Cố Tri Dân không giỏi giải thích với người khác, càng giải thích càng thấy nặng lòng.



Mấy năm nay anh dây dưa với Thẩm Lệ nhưng lại có ý né tránh chuyện trước kia, cho rằng có thể coi như chưa từng xảy ra.



Thẩm Lệ lại đột nhiên mỉm cười: “Tiếp theo anh muốn nói xin lỗi em phải không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK