Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Tri Hạ quay đầu lại, đã thấy Tư Mộ Hàn không biết từ lúc nào đã tới phía sau cô.



Nguyễn Tri Hạ nhỏ giọng oán giận: “Anh đi đường sao một chút tiếng động cũng không có.”



“Là em quá chú tâm suy nghĩ.” Tư Mộ Hàn cũng học bộ dáng của cô, ngồi xuống tấm thảm trên mặt đất, ngồi đối diện cô.



Nguyễn Tri Hạ thở dài: “Tiểu Thành đêm qua đi rồi.”



“Anh biết.” Tư Mộ Hàn nhìn cô một lát: “Nó cũng nhắn tin cho anh.”



Thì ra Mộ Gia Thành cũng gửi tin nhắn cho Tư Mộ Hàn.



Nguyễn Tri Hạ cong khóe môi, lộ ra một nụ cười, nói với Tư Mộ Hàn: “Đừng lo lắng, Tiểu Thành chắc chắn sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân.”



Tư Mộ Hàn nhìn cô không chút biểu cảm, hỏi lại: “Anh lo lắng cho nó?”



Nguyễn Tri Hạ chớp mắt, lắc đầu: “Không, anh không lo lắng.”



Mới là lạ!



Mộ Gia Thành cũng coi như được Tư Mộ Hàn nuôi lớn, không lo lắng mới là lạ.



Tư Mộ Hàn hừ một tiếng, đứng dậy: “Ngủ thêm một lát.”



Nguyễn Tri Hạ cũng đứng dậy theo, đúng lúc này, di động của Tư Mộ Hàn vang lên.



Nguyễn Tri Hạ hiếu kỳ nói: “Ai lại gọi điện thoại vào sáng sớm vậy.”



Tư Mộ Hàn đi qua, nhìn thoáng qua di động, nói: “Tri Dân.”



Thì ra là Cố Tri Dân.



Tư Mộ Hàn nghe điện thoại, bật loa ngoài.



“Đình Kiên, vợ của Đình Tây cậu ta chạy rồi ha ha ha ha ha ha…”



Giọng nói vui sướng khi người gặp họa của Cố Tri Dân truyền ra từ trong di động, còn đặc biệt cười điên cuồng. . ngôn tình ngược



Sau một lúc lâu, có lẽ là cảm thấy phía Tư Mộ Hàn không có động tĩnh, anh ta mới ngừng cười, cố ý ho nhẹ một tiếng hắng giọng, nói: “Khụ, tôi gọi điện thoại đến là muốn nói với mọi người một tiếng, hôn lễ của cậu ta hủy bỏ.”



Nguyễn Tri Hạ nhịn không được nhếch môi nở nụ cười.



Lúc này, Tư Mộ Hàn mới chậm rãi lên tiếng: “Vậy sao? Vừa nãy tôi đã ghi âm lại rồi.”



“Mẹ kiếp!” Cố Tri Dân bị dọa nhảy dựng: “Đình Kiên, sao cậu có thể như vậy!”



Nguyễn Tri Hạ ở một bên lên tiếng nói: “Anh ấy chọc anh đó.”



Cố Tri Dân nghe thấy giọng nói của Nguyễn Tri Hạ, nghi hoặc nói: “Hai người đã dậy rồi? Trời bây giờ còn chưa sáng đâu.”



“Cậu cũng biết trời còn chưa sáng.” Tư Mộ Hàn lạnh lùng lên tiếng.



“Không quấy rầy hai người nữa, ngủ ngon!” Cố Tri Dân nói xong rồi nhanh chóng cúp điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK