Nguyễn Kiến Định tin tưởng vào phán đoán này của mình, chỉ có một số chỉ tiết cần xem xét lại và xác minh cẩn thận. Dù sao trong những lời Nguyễn Văn Minh và Nguyễn Mộc Trà nói ra, có rất nhiều hàm ý, lỡ lầm đường, tìm sai phương hướng thì hậu quả sẽ vô cùng tai hại. Lúc đó, dù có chém chết hai bố con họ cũng không đủ để bù đắp những sai lầm này!
“Tôi sẽ cho người đi điều tra ngay bây giờ. Vì Abel đã có thứ ông ta muốn, ông ta sẽ không ẩn mình quá kỹ, sẽ không khó để tìm ra ông ta”
Tư Mộ Hàn mím môi nhìn Nguyễn Kiến Định, tìm người không phải chuyện khó, cái khó là làm sao để cứu người…
“Đi một bước nhìn một bước, cậu đi kiểm tra thông tin trước, tôi cần chuẩn bị một chút. Có những chuyện trước đây tôi không so đo.
tính toán, nhưng đã đến lúc bắt đầu tính toán cẩn thận rồi!” Ngay cả khi Abel không được công tước Otto thích, thì trong Tập đoàn Otto, số cổ phần đáng lẽ dành cho ông ta cũng sẽ không hề bị lay chuyển, nếu bản thân Abel không muốn nữa, thì ông ta sẽ vui vẻ mà thu về!
“Được rồi, chúng ta chia nhau ra tìm, lúc nào tìm được người, tôi sẽ quay lại thông báo cho anh” Tư Mộ Hàn nói xong, xoay người rời đi.
Ngay khi cánh cửa được mở ra, người còn chưa bước ra ngoài, đã nhìn thấy quản gia của Otto vội vàng chạy từ bên ngoài vào, với đôi mắt lạnh lùng.
“Nếu anh Hoäc không vội, có thể ở lại một lát, tôi nói xong, ông chủ có lẽ sẽ đến tìm gặp anh” Quản gia gập người cúi đầu, định đi vòng qua Tư Mộ Hàn, suy nghĩ một chút rồi nghiêng người, nhỏ giọng nói.
Khi nghe thấy những lời này, Tư Mộ Hàn vốn không tò mò liền trở nên hứng thú, liếc mắt nhìn quản gia, đi trở lại phòng làm việc, hơi cởi áo ngoài ra, ngồi ung dung trên ghế sô pha, với vẻ mặt chuẩn bị xem kịch.
“Thưa ngài, cậu Giang Húc Đông xảy ra chuyện rồi” Quản gia đi vào, cúi đầu chào Nguyễn Kiến Định một cách lịch sự, chỉ đơn giản cúi đầu và không dám nhìn về phía trước mặt, chờ một lúc lâu sau mới thì thào.
“Có chuyện gì vậy? Không phải tôi đã phái người tới canh giữ rồi sao?” Phải tốn biết bao nhiêu nhân lực và vật lực mới bảo vệ được hai người kia, anh ta và Tư Mộ Hàn mới đi chưa bao lâu, vậy mà lại nhận được một tin không tốt!
“Ai đó đã lẻn vào và mai phục xung quanh phòng. Anh Giang và anh Vũ đều không bắt gặp họ. Đó là lý do tại sao tai nạn xảy ra. Người đã được đưa đến bệnh viện và vẫn đang trong phòng cấp cứu. Bác sĩ nói rằng khả năng cứu sống được là rất khó….. “
“Đã bắt được kẻ muốn giết Giang Húc Đông chưa? Từ nay về sau, hai mươi giờ đổi ca một lần, phải ở bên cạnh canh giữ cẩn thận, bất kể có chuyện gì xảy ra, cũng phải cứu sống người cho tôi!” Nếu Giang Húc Đông chết, hai người họ sẽ vừa mất tướng vừa mất binh!
Hết người này đến người khác, lúc này, cho dù là bình tĩnh như Nguyễn Kiến Định cũng không nhịn được, nhẹ nhàng đứng lên, đút hai tay vào túi, đi tới bên cửa số, nhìn vầng trăng ánh sáng bạc trên bầu trời tĩnh mịch, hít thở sâu một hơi “Những chuyện tiếp theo cậu tự mình chú ý theo dõi. Lần này cho.
dù chết, cậu cũng sẽ phải chết ở trước mặt Giang Húc Đông!” Vũ Nguyên Hải và Giang Húc Đông phải sống, hai người họ vẫn còn giá trị lợi dụng, ánh mắt Nguyễn Kiến Định trở nên sắc bén.
“Giang Húc Đông thật sự xảy ra chuyện trong nhà tôi. Đương nhiên, tôi phải có trách nhiệm lo chuyện này. Anh cứ đi thu xếp việc.
khác trước, tôi đi xem tình hình thế nào!” Khi quản gia nói có liên quan đến anh, Tư Mộ Hàn vẫn còn đang suy nghĩ có thể có liên quan gì đến anh. Hóa ra vẫn còn mối liên quan này. Đúng thật là to gan. Ngôi biệt thự anh chưa kịp vào ở đã bị vấy máu. Đúng là một món quà gặp mặt long trọng, không lôi một người như vậy ra ngoài thì quả là có lỗi với bản thân!
Nói xong, Tư Mộ Hàn bước ra ngoài không thèm ngoái nhìn lại, lần này là rời đi thật, vẻ mặt vô cùng tàn bạo.
“Thưa ngài, có cần tôi đi theo không?” Quản gia nhìn bộ dạng hung hăng của Tư Mộ Hàn khi bước ra ngoài, nhỏ giọng hỏi.
“Không cần, ông giúp tôi đi làm những chuyện khác, chuyện này tạm thời không cần bận tâm đến, Mộ Hàn sẽ lo liệu được”