Thẩm Lệ nhớ đến trước đó Cố Tri Dân hút thuốc còn đã từng bị khó chịu.
“Không sao cả, muốn hút thì cứ hút đi.” Vẻ mặt của cô bình tĩnh nhìn Cố Tri Dân rồi nói.
Trong mắt của cô bình tĩnh không dao động, không có bất kỳ cảm xúc gì.
Trong lòng của Cố Tri Dân không khỏi dâng lên cảm giác không nắm bắt được cô, bắt đầu có chút bực bội.
“Không muốn hút nữa!” Có một chút tức giận trong giọng nói của anh.
“Tùy anh thôi.” Thẩm Lệ nhấc chân đi ra ngoài: “Đi ăn cái gì?”
Cố Tri Dân đi ở sau lưng, nhìn bóng lưng yếu ớt của cô, nhíu mày: “Tuần này em bận nhiều việc lắm hả?”
Lúc nãy vừa mới nhìn sơ qua một lần, anh liền cảm thấy được Thẩm Lệ trông gầy một chút, bây giờ nhìn gần như vậy, anh đã cảm thấy là cô gầy hơn rất nhiều.
Diễn thử mà cũng không cần ăn cơm luôn ư?
Cơ địa của Thẩm Lệ vốn gầy, bình thường cũng thích ăn, nhưng mà bởi vì là diễn viên cho nên sẽ khống chế lượng thức ăn, nhưng mà cũng không cần nghiêm khắc giống như là những nữ diễn viên khác.
“Vẫn ổn.” Thẩm Lệ đi ở đằng trước, trả lời không mặn không nhạt.
Cố Tri Dân cảm giác được sự lạnh nhạt của Thẩm Lệ.
Anh gặp được Thẩm Lệ thì trong lòng rất vui vẻ, nhưng mà chút trạng thái vui vẻ này liền bị dội sạch sẽ bởi vì sự lạnh lùng của Thẩm Lệ.
Nhìn bộ dạng lúc này của cô, còn không lộ ra trạng thái vui vẻ như là lúc nãy nói chuyện với Tần Ngữ Minh.
Cô không muốn nhìn thấy anh như vậy à?
Hai người một trước một sau đi ra ngoài, Thẩm Lệ lại đi ở phía trước, đương nhiên không nhìn thấy biểu cảm lúc này của Cố Tri Dân, nhưng mà cô có thể cảm nhận được trên thân của người đàn ông sau lưng phát ra khí tức không vui.
Nhưng mà cô cũng không quan tâm đến hiện tại Cố Tri Dân có tâm trạng gì, vui hay là không vui.
Cố Tri Dân thì hờn dỗi, vất vả lắm mới có thể gặp được Thẩm Lệ một lần, anh cũng không muốn tức giận chọc cô không vui, nhưng mà hiện thực lại cứ không vừa lòng người.
Lúc đi đến cửa thì lại gặp Tần Ngữ Minh.
Tần Ngữ Minh đứng ở bên cạnh cửa, cứ thường xuyên nhìn vào, bộ dạng như là đang đợi ai đó, lúc nhìn thấy Thẩm Lệ thì hai mắt liền dừng lại ở trên người của Thẩm Lệ, trên mặt lộ ra ý cười.
Anh ta đang chờ Thẩm Lệ.
Cơn giận mà Cố Tri Dân đang cố hết sức để đè nén xuống lập tức từ từ dâng lên.
Nhưng mà anh sẽ không nổi giận với Thẩm Lệ.
Đến cùng vẫn là không nỡ.
Cố Tri Dân ba chân bốn cẳng nhanh chóng đi lên phía trước, đi đến bên cạnh của Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ quay đầu lại nhìn anh một cái, sau đó liền đi đến chỗ của Tần Ngữ Minh.