Ông nghe thấy tiếng ô tô bên ngoài thì vội dậy mặc áo khoác ra ngoài.
Đúng lúc Tư Mộ Hàn từ trên xe bước xuống, bác Lâm hơi kinh ngạc hô: “Cậu chủ?”
“Ừm.” Vẻ mặt Tư Mộ Hàn vẫn không thay đổi, chỉ lạnh nhạt đáp lại.
Bác Lâm thấy vậy, liền vội vàng mặc quần áo.
Cung kính đứng trước mặt Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ, muộn rồi cậu còn đến đây là vì…”
“Tôi đến xem người ở dưới tầng hầm kia một lát.” Tư Mộ Hàn chậm rãi nói, bác Lâm theo anh lâu rồi nên anh cũng khá là khoan dung với ông.
Bác Lâm nghe thấy vậy, liền gật đầu: “Người đó gần đây không gây ồn ào nữa, buổi tối đưa cơm đến cho anh ta, anh ta cũng không nói gì.”
Tư Mộ Hàn cười lạnh, liền bước vào trong.
Bác Lâm đi theo ngay sau Tư Mộ Hàn, lúc sắp đi xuống tầng hầm, ông liền bước lên phía trước mở cửa cho Tư Mộ Hàn.
Năm đó, Nguyễn Tri Hạ đã đốt cháy căn nhà này của anh.
Anh đã sống ở đây rất nhiều năm, Nguyễn Tri Hạ cũng vậy, vì vậy khi xây dựng lại, cũng sửa chữa lại càng tỉ mỉ hơn.
Bản thiết kế và vật liệu trang trí, đều do anh đích thân xem qua.
Ngay cả căn phòng dưới tầng hầm, cũng được dốc lòng thi công.
Vệ sĩ đứng đó nhìn thấy Tư Mộ Hàn, lần lượt cung kính lên tiếng: “Cậu chủ.”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng nhìn cánh cửa phía trước.
Bác Lâm lớn tuổi rồi, động tác có chút lề mề.
Tư Mộ Hàn cũng không giục ông, bình tĩnh đợi cánh cửa mở ra.
Cuối cùng, bác Lâm cũng đã mở được cánh cửa, dịch người đứng sang một bên, cho Tư Mộ Hàn bước vào.
Phòng dưới tầng hầm này rộng rãi mà sạch sẽ, ánh sáng rực rỡ.
Tư Mộ Hàn bước vào, vệ sĩ theo sát ngay sau.
Đồ đạc trong căn phòng cũng được xem là đầy đủ, có giường có sofa, có điều không có TV và một số công cụ để truyền tin.
Lúc anh bước vào, người bên trong đang nằm trên sofa.
Nghe thấy động tĩnh, người đó lập tức quay đầu lại.
Là Lưu Chiến Hằng!
“Ây da!” Lưu Chiến Hằng nhếch mép, nở nụ cười dị thường: “Đến thăm tao à?”
Lưu Chiến Hằng ngồi dậy, nhìn ra phía sau Tư Mộ Hàn: “Chỉ mình mày đến thôi à? Tri Hạ không đến sao?”
Nói xong, nụ cười anh ta càng thêm cổ quái: “Cũng phải, nghe nói cô ấy không thể đi lại nữa rồi, cũng không tiện đến thăm tao.”
Song, lại thở dài đầy thất vọng.
Sắc mặt Tư Mộ Hàn vốn dĩ đang bình tĩnh, nghe thấy Lưu Chiến Hằng nhắc đến Nguyễn Tri Hạ, đột nhiên thay đổi.
Lưu Chiến Hằng là một nhà tâm lí học, anh ta biết rõ cái gì có thể kích thích được Tư Mộ Hàn.
Nhìn thấy Tư Mộ Hàn như vậy, anh ta vô cùng vui vẻ.
Lúc ở trong tù, anh ta sống không tốt, cả người gầy đi một vòng.