“Đó là đương nhiên, đây là chuyện nhỏ không cần cô đưa ra, chắc chắn tôi cũng sẽ làm như vậy.” Cố Tri Dân cười nói.
Nguyễn Tri Hạ gật đầu: “Vậy thì phải làm phiền anh đưa điều kiện này của tôi vào trong bản hợp đồng.”
Cố Tri Dân đột nhiên ngồi thẳng người, vẻ mặt không dám tin: “Không phải chứ, Tri Hạ, cô vẫn chưa tin tôi sao?”
“Dĩ nhiên là không phải, tôi chỉ muốn đưa cho tiệu Lệ xem, để cô ấy biết tôi yêu cô ấy đến mức nào.” Nguyễn Tri Hạ nói đùa.
Đương nhiên, những lời này cô chỉ là nói cho Cố Tri Dân mà thôi.
Mấy năm nay, Thẩm Lệ ở trong ngành giải trí tương đối ổn, có một lượng fan hâm mộ nhất định, nhưng cũng không được coi là rất ‘hot’, hơn nữa dự án “Mất Thành” này quá bắt mắt, khó đảm bảo sẽ không có người nào ghen tị với cô, nói cô có mối quan hệ mờ ám với quản lý cấp cao của Thịnh Đỉnh nên mới nhận được cơ hội lần này.
Cho nên, vì lý do an toàn, Nguyễn Tri Hạ mới để cho Cố Tri Dân đem điều này thêm vào trong hợp đồng.
Nguyễn Tri Hạ cùng Thẩm Lệ tình cảm rất tốt, Cố Tri Dân đương nhiên sẽ không nghi ngờ lời nói của cô: “Được được được, nhất định tôi sẽ thêm vào.”
Bàn đến Thẩm Lệ, Cố Tri Dân đương nhiên chỉ có thể đồng ý.
“Điều kiện thứ hai, không thể để cho Tiêu Văn tham gia quay bộ phim này.” Nguyễn Tri Hạ nói xong, ngẩng đầu nhìn Cố Tri Dân.
Cảm thấy khuôn mặt Cố Tri Dân hơi ngưng trọng, cô liền bổ sung thêm một câu: “Ý của tôi là, dù là một người qua đường cũng đều không thể.”
Sắc mặt Cố Tri Dân ngưng lại: “Có chuyện gì xảy ra vậy? Cô ấy đắc tội cô rồi sao?”
Nguyễn Tri Hạ nghe xong lời này của anh thì biết trong lòng Cố Tri Dân thật ra đã có ý tưởng sắp xếp nhân vật cho Tiêu Văn, giọng điệu chân thành nói: “Không có gì gọi là đắc tội hay không đắc tội, chỉ là cảm thấy kỹ năng diễn xuất của cô ta quá kém, nhìn vào thấy cay mắt.”
Thật ra thì Cố Tri Dân rất xem trọng Tiêu Văn, đã nghĩ tới muốn sắp xếp một vai trong “Mất Thành” để Tiêu Văn xuất hiện.
Mà câu nói của Nguyễn Tri Hạ khiến anh nghi ngờ con mắt của chính mình: “Thật sự kém như vậy sao?”
“Là rất tệ.” Tư Mộ Hàn đúng lúc bồi thêm một câu.
Sắc mặt Cố Tri Dân cứng đờ: “Vậy được, việc này cũng có thể đồng ý với cô…”
Ngay cả Tư Mộ Hàn cũng cảm thấy kỹ năng diễn xuất rất kém, vậy anh cũng không có lời nào để nói, rơi vào sự tự nghi ngờ chính mình.
Nguyễn Tri Hạ hơi kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn, Tư Mộ Hàn chỉ hướng về phía cô nở ra một nụ cười.
Chuyện ký hợp đồng cứ quyết định như vậy.
Buổi tối Thẩm Lệ rảnh rỗi, lúc cùng Nguyễn Tri Hạ nói chuyện qua Wechat, Nguyễn Tri Hạ liền chụp bản hợp đồng đã thêm điều kiện xác định Thẩm Lệ đóng vai diễn viên chính cho cô xem.
Gửi hình ảnh đi, Nguyễn Tri Hạ liền hỏi cô: “Cậu thấy hài lòng không?”
Thẩm Lệ: “Đây là cái gì!!!!”
“Cùng Cố Tri Dân ký “Mất Thành”, tớ thêm điều điều kiện này vào trên hợp đồng.” Phía sau Nguyễn Tri Hạ còn bổ sung một cái icon mỉm cười.
Thẩm Lệ: “Không biết báo đáp thế nào, tớ chỉ có thể lấy thân báo đáp.”
Nguyễn Tri Hạ không nhịn được cười, Thẩm Lệ vui vẻ là tốt rồi, nếu tình yêu đã không thuận lợi, chuyện công việc nhất định phải làm cho thật tốt.
Nhắc tới đây, cô cũng phải suy nghĩ một kịch bản mới.
…