Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Tri Dân sững sờ: “Tôi không có sao mà, sao cậu lại đột nhiên hỏi như vậy?”



Tư Mộ Hàn biết Cố Tri Dân là một người miệng một đằng tâm một nẻo, bề ngoài cởi mở hào phóng, nhưng thật ra tâm tư rất tinh tế tỉ mỉ.



Anh nhớ đến đoạn đối thoại với Cố Tri Dân trước đó, nên tưởng rằng Cố Tri Dân vẫn đang nghĩ đến chuyện đã để lỡ những ngày tháng đại học của Thẩm Lệ.



Tư Mộ Hàn suy nghĩ, rồi nói: “Người nên ở cùng nhau, bất luận là giữa chừng có tách nhau ra, hay là chia đôi con đường, cuối cùng cũng sẽ quay về bên cạnh cậu thôi.”



“Sao đột nhiên dạt dào cảm xúc vậy, đây không phải là phong cách của cậu, Tổng giám đốc Tư.” Cố Tri Dân cố gắng nhịn cười, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.



Sắc mặt Tư Mộ Hàn đen sầm, chặt gà trên thớt vang lên ‘ầm ầm’.



Vừa gọn gàng vừa tàn nhẫn.



Cố Tri Dân sờ sờ cổ mình, cảm thấy cổ có hơi lạnh, lặng lẽ lùi về sau hai bước.



Tư Mộ Hàn chặt thịt gà xong, ‘cạch’ một tiếng cắm con dao lên thớt, lạnh lùng lên tiếng: “Cầm đi rửa đi.”



“Được.”



Cố Tri Dân làm gì dám nói chữ ‘không’ chứ.



Đồ đã chuẩn bị xong rồi, Cố Tri Dân dọn dẹp bồn rửa một chút.



Đột nhiên nghe thấy Tư Mộ Hàn ở đằng sau lên tiếng hỏi: “Thật sự không sao chứ?”



Ngữ khí như đang muốn xác nhận.



Thời gian anh và Cố Tri Dân quen biết, vốn không ngắn hơn thời gian Nguyễn Tri Hạ và Thẩm Lệ quen nhau.



Cố Tri Dân có chuyện hay không, Tư Mộ Hàn có thể nhìn ra được.



“Không sao, sao cậu cứ càm ràm càm ràm vậy, cậu cứ như vậy, Hạ Hạ cũng chê cậu đó.” Cố Tri Dân còn vô cùng hợp cảnh mà lộ ra một biểu cảm chê bai.



Lúc Tư Mộ Hàn đang nói chính sự, sẽ trực tiếp phớt lờ đi mấy lời vô nghĩa của Cố Tri Dân.



Cố Tri Dân đây rõ ràng là đánh trống lảng, Tư Mộ Hàn sao mà không cảm nhận ra được.



Tư Mộ Hàn sẽ không đi theo suy nghĩ của Cố Tri Dân, chỉ hỏi chuyện mà mình muốn hỏi: “Hôm cậu đi cứu Thẩm Lệ, đã xảy ra chuyện gì?”



Hôm Thẩm Lệ xảy ra chuyện, là anh và Cố Tri Dân cùng quay về biệt thự vịnh Nam.



Nhưng cuối cùng đi cứu người, chỉ có một mình Cố Tri Dân.



Sau khi Cố Tri Dân lên đó, không bao lâu sau thì bế Thẩm Lệ xuống, Tư Mộ Hàn chỉ liếc nhìn một cái, biết tình hình không tốt lắm.



Còn về rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh không có hỏi qua Cố Tri Dân, Cố Tri Dân cũng không có nhắc đến.



Mấy ngày mà Thẩm Lệ nằm viện, Cố Tri Dân ở bệnh viện bầu bạn, không rời nửa bước.



Tư Mộ Hàn mỗi ngày sau khi tan ca đều sẽ cùng Nguyễn Tri Hạ đi thăm Thẩm Lệ, hoặc là buổi chiều Nguyễn Tri Hạ đi thăm Thẩm Lệ, anh tan ca sẽ đi đón cô.



Thời gian anh ở bệnh viện không lâu, chỉ khi đón Nguyễn Tri Hạ về nhà, sẽ nghe Nguyễn Tri Hạ nhắc đến, nói Cố Tri Dân lần này chắc là bị doạ sợ rồi, cho nên canh chừng không rời nửa bước, còn vô cùng căng thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK