Tư Gia Thành đứng cạnh Tư Mộ Hàn, hơi tò mò quan sát Lưu Chiến Hằng.
Anh đã nghe danh Lưu Chiến Hằng từ lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên gặp được người thật ngoài đời.
Lưu Chiến Hằng rất giỏi ngụy trang, anh ta có một gương mặt dễ dàng lừa gạt người khác.
Mặc dù gia đình Tư Gia Thành đã xảy ra rất nhiều biến cố, nhưng anh luôn được Tư Mộ Hàn bảo vệ chu đáo, sau đó Tư Thừa Ngọc và cha mẹ của Tư Gia Thành đều xảy ra chuyện cả, Tư Mộ Hàn đưa anh vào một trường học quản lý khép kín.
Trường học quản lý khép kín khá là nhàm chán, cũng rất mệt nhọc.
Xem ảnh 1
Sơn trang nghỉ mát rất rộng lớn, cơ sở vật chất rất an toàn.
Ngay cả khi bọn người Nguyễn Tri Hạ tới đây ở, phạm vi hoạt động của họ cũng không lớn.
Có một số căn phòng bỏ trống ở gần đó, Tư Gia Thành luôn nghĩ đó là phòng dành cho khách hoặc những phòng dùng để vui chơi giải trí.
Nhưng sau khi đi vào, anh mới nhận thấy rằng nó hoàn toàn khác so với những gì trong trí tưởng tượng của anh.
Bên ngoài thì trông giống như các phòng khác trong biệt thự, nhưng bên trong lại là một phòng thí nghiệm vô trùng.
Đó là những máy móc dụng cụ thí nghiệm mà ngay cả Tư Gia Thành còn chưa bao giờ được nhìn thấy hoặc nghe thấy cả.
Ngay cả Lưu Chiến Hằng cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Sau khi bảo tiêu đưa người vào trong thì liền buông tay ra.
Ở khu sơn trang rộng lớn này thì trong trong ngoài ngoài đều là người của Tư Mộ Hàn, cho nên anh tất nhiên cũng không cần lo lắng Lưu Chiến Hằng sẽ chạy thoát.
Hay nói cách khác, Lưu Chiến Hằng cho dù có chân cũng không chạy được.
Lưu Chiến Hằng đi lên phía trước xem xét các loại máy móc, sau khi xem xong một vòng, anh ta quay đầu lại nhìn Tư Mộ Hàn.
Anh nhìn thấy trong ánh mắt Tư Mộ Hàn lóe lên sự kì cổ quái.
Sau đó, anh ta liền cười khẩy một tiếng: “ Chi mạnh tay thật a.”
Nói xong, ánh mắt anh liền rơi trên một loại máy móc: “Tôi chưa bao giờ sử dụng thứ này trước đây, cũng chưa từng tìm thấy loại này.”
Lưu Chiến Hằng hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác, một phòng thí nghiệm như vậy ắt phải có giá trên hàng trăm triệu.
“Tôi muốn bệnh tình của cô ấy ổn định trong vòng ba ngày.” Tư Mộ Hàn thần sắc lạnh lùng ra lệnh.
Thứ anh ấy có nhiều nhất tất nhiên là tiền, trên thế giới này thì hầu như mọi thứ đều có thể được giải quyết bằng tiền.
Nếu như tiền có thể giữ mạng sống cho Nguyễn Tri Hạ, thì cho dù có tán gia bại sản anh cũng không tiếc.
Từ đầu đến cuối, thứ mà anh quan tâm nhất, chỉ có Nguyễn Tri Hạ mà thôi.