Bởi vậy, cô vốn chưa từng nghĩ tới chuyện có thể Tư Mộ Hàn cũng sẽ tới tham gia buổi tiệc này.
Bây giờ cô cảm thấy Thẩm Sơ Hoàng chính là cố ý.
“Bây giờ em là bạn gái của anh, nhiệm vụ đêm nay của em là ở bên cạnh anh.” Ý cười trên mặt Thẩm Sơ Hoàng càng sâu, còn khẽ khép cánh tay, ý bảo Nguyễn Tri Hạ đi theo anh ta.
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ có chút phức tạp.
Nếu sau khi Tư Mộ Hàn tới đây, phát hiện cô cùng Thẩm Sơ Hoàng tham gia tiệc tối, không biết sẽ tức giận tới mức nào nữa.
Nguyễn Tri Hạ nghĩ tới nghĩ lui, không bằng “tự thú” trước.
Đi về phía trước hai bước, Nguyễn Tri Hạ giơ tay ôm bụng: “Bụng tôi hơi đau, tôi muốn đi toilet.”
Thẩm Sơ Hoàng dừng bước, như cười như không nhìn cô.
Nguyễn Tri Hạ nói xong cũng cảm thấy lời thoại này có chút quen tai.
Đầu năm nay, lúc cô bỏ lại Thẩm Sơ Hoàng ở sân bay một mình ra nước ngoài cũng dùng chiêu này.
Nguyễn Tri Hạ có chút xấu hổ, vô cùng chân thành giải thích: “Lần này là thật sự đau bụng…”
Nghĩ một lát, cô tùy tiện bịa ra một lý do: “Dạ dày của tôi không tốt, hai ngày nay ăn uống có chút lộn xộn, hình như bị tiêu chảy…”
Thẩm Sơ Hoàng gật đầu: “Anh đi với em.”
Người đàn ông này thật sự là…
Nguyễn Tri Hạ thở ra một hơi, dở khóc dở cười mặc kệ Thẩm Sơ Hoàng cùng cô tới toilet.
Nguyễn Tri Hạ đi vào nhà vệ sinh nữ xong liền trốn vào một phòng gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn.
Điện thoại vang hai tiếng đã được bắt máy.
“Nguyễn Tri Hạ.”
Giọng nói của Tư Mộ Hàn vẫn luôn trầm thấp, lúc gọi tên cô luôn đọc đầy đủ họ tên, thời gian lâu, vậy mà Nguyễn Tri Hạ lại cảm thấy anh gọi như thế cũng vô cùng thân thiết.
Nguyễn Tri Hạ sắp xếp lời nói một chút, hỏi: “Có phải tối nay anh phải tham gia một buổi tiệc không?”
“Sao vậy? Kiểm tra anh?” Giọng nói của Tư Mộ Hàn mang theo ý cười nhè nhẹ: “Yên tâm, anh không dẫn theo bạn gái, chỉ dẫ theo Thời Dũng.”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, đáy lòng thầm kêu “Mẹ nó”.
Câu nói tiếp theo, cô không biết nên mở miệng như thế nào rồi.
Thấy Nguyễn Tri Hạ chậm chạp không nói thêm, Tư Mộ Hàn hỏi: “Sao vậy?”
“Em…” Nguyễn Tri Hạ thật sự không nói nên lời, nói đúng hơn là không dám nói cô cùng Thẩm Sơ Hoàng cũng tới tham gia tiệc tối.
Đầu bên kia, Tư Mộ Hàn vẫn vô cùng kiên nhẫn chờ cô nói chuyện.
Nguyễn Tri Hạ do dự một lát, nói: “Không dẫn theo bạn gái là tốt rồi.”
Ý cười trong giọng nói của Tư Mộ Hàn càng thêm rõ ràng: “Bây giờ anh phải vào sảnh tiệc rồi, tối nay sẽ gọi điện cho em.”
Nguyễn Tri Hạ đáp một tiếng: “Được.”
Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Tri Hạ đi lại trong phòng vệ sinh.
Tư Mộ Hàn thật sự sẽ tới tham gia buổi tiệc này, nếu cô ra ngoài, nhất định sẽ gặp Tư Mộ Hàn.
Suy nghĩ một lát, Nguyễn Tri Hạ cắn răng, trực tiếp ngồi lên bồn cầu.
Cô quyết định sẽ không ra ngoài, cứ ngồi trong này tới khi buổi tiệc kết thúc!
Cô không tin Thẩm Sơ Hoàng có thể chạy vào phòng vệ sinh nữ bắt cô ra!
…
Thẩm Sơ Hoàng ở bên ngoài chờ Nguyễn Tri Hạ, chờ mãi cũng không thấy cô đi ra.
Vì thế, anh ta gọi điện thoại cho Nguyễn Tri Hạ.