Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vậy chúng ta cũng cùng hợp tác đi." Kỳ Thụy Gia nói.

Về cơ bản, Kỳ Thụy Gia cũng không phải là người thích ở trong ánh đèn sân khấu, mà càng thích hoà vào đám đông.

Nếu mọi người đều ở cùng nhau, Kỳ Thụy Gia cũng sẽ không hành xử khác người hay không hợp tác.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là khi mọi người tập trung lại với nhau, màn ảnh sẽ nhiều hơn, nếu chỉ một người trong một khung hình thì khả năng lên sóng sẽ giảm đi nhiều.

Cho dù Kỳ Thụy Gia muốn điệu thấp thế nào thì cũng là người trong giới giải trí, muốn xuất hiện là bản năng. Nếu tham gia một chương trình đến cả màn ảnh cũng không có, hay cũng chẳng có đề tài gì để tham gia biểu diễn, thì đó chính là vấn đề về thực lực.

Một số gameshow có kịch bản, một số thì không có. Đối với những chương trình khá tự do thế này, bạn phải dựa vào chính mình tự tranh thủ.

Cậu sẽ tranh thủ màn ảnh nên có, cũng không cần quá năng nổ, không tạo được thành công nhưng cũng không gây ra rắc rối vì bản thân cậu chỉ cần bàn giao được với công ty là tốt rồi.

Đúng là khách mời kỳ này quá xuất sắc, nào là quán quân, nào là idol có ngoại hình bùng nổ rồi còn cả Kiều Mạn Phàm một thân thu hút hàng chục ngàn lượt truy cập nữa.

Muốn tranh cũng không giành nổi, nên Thụy Gia chỉ có thể nhạt nhòa như vậy mà cầm chắc tiền của kỳ này là được.

Mẹ của Kỳ Thụy Gia rất bất mãn: "Chúng ta mà phải cầm đồ ra cửa mà xin xỏ ư?" Điều này cũng quá khó chấp nhận rồi.

Giống như đi cầu xin người khác vậy: "Chẳng lẽ chúng ta không thể không hợp tác sao, cũng không phải chỉ có mỗi Kiều Mạn Phàm biết nấu cơm, mẹ, mẹ cũng làm được."

Thụy Gia: "Nhưng họ chỉ tìm tới Kiều Mạn Phàm, chứ không tới tìm chúng ta."

Mọi người tự quyết định, chẳng lẽ còn không cho phép họ tự do lựa chọn sao?

Nói đến cùng thì chính là mẹ kiêu ngạo.

Mẹ cứ luôn cho rằng con trai bà xuất sắc tốt đẹp vô cùng. Nhưng trên thực tế, Thụy Gia cảm thấy bản thân không hề ưu tú như vậy.

"Cô gái này suy tính hơi nhiều đấy, chưa gì đã mời mọi người ăn uống rồi." Mấy người đó chưa ăn thử đồ ăn mình làm thì sao lại thấy không ăn được chứ?

Kiều Mạn Phàm chẳng qua là chiếm được một cái lợi thế mà thôi.

Thụy Gia không muốn nói, mẹ sẽ mời mọi người ăn gì đó ư?

Tuy rằng tình huống lúc đó bất đắc dĩ, thay vì để tổ sản xuất thu hết đồ ăn lại, thì chẳng thà mượn sức các khách mời khác để cùng nhau dùng bữa ngon miệng.

Nếu là mẹ thì chắc chắn sẽ không làm như thế mà chỉ có thể để tổ sản xuất thu đồ ăn đi thôi.

Cậu không nhịn được mà thở dài: "Mẹ, mẹ không cần phải đối đầu với Kiều Mạn Phàm đâu. Sao con cứ cảm giác mẹ đang cố tình nhắm vào cô ấy thế. Dù có nhìn cô ấy không vừa mắt, sau khi chương trình kỳ này kết thúc thì mọi người ai về nhà nấy, cũng sẽ chẳng tương tác với nhau trong tương lai đâu."

Thụy Gia cũng không phải đang nói chuyện thay cho Kiều Mạn Phàm, mà là cậu không muốn gây chuyện hay có bất kỳ sự liên quan nào với cô.

"Mẹ đâu có nhắm vào cô ta, mẹ chỉ thấy con bé ấy rất…" Bà Kỳ không biết nên hình dung như thế nào, chỉ có cảm giác bản thân bị khuất phục.

"Vô duyên vô cớ, mẹ quan tâm cô ấy làm gì?" Kỳ Thụy Gia rất mệt mỏi và cũng rất hối hận đã tham gia chương trình như này. Sau này, cậu sẽ không bao giờ cùng người nhà tham gia loại gameshow như thế này nữa.

Giống như khi trong công việc mà bạn phải liên quan đến người nhà vậy, nó vừa khiến bạn thấy sốt ruột lại vừa thấy bất đắc dĩ.

Hơn nữa, cậu lại còn bỗng dưng rơi vào tình trạng kỳ lạ khi một người đàn ông đứng giữa xung đột của mẹ chồng và con dâu: "Mẹ, sao mẹ lại không vừa mắt cô ấy?"

Bị con trai mình nhìn chằm chằm, bà Kỳ cảm giác tâm tư của bản thân sắp bị con trai nhìn thấu, bà nhỏ giọng hỏi: "Cha mẹ nuôi của cô ta là ai thế? Trong nhà cô ta thật sự giàu có à?"

Kỳ Thụy Gia: ??!!

Cậu sửng sốt không nói nên lời, không thể ngờ trong lòng mẹ của mình lại nghĩ thế này.

Vấn đề là chính mẹ nghĩ thì thôi, mà lại còn không vừa mắt người ta?

Còn không phải là con dâu của mẹ đâu mà đã âm dương quái khí* rồi. Mẹ, mẹ đúng là được quá mà.

* Chỉ những người có lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.

Vừa muốn lấy tiền của người ta lại còn muốn chèn ép họ, ngay cả mấy tên tra nam cũng không bằng mẹ đâu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK