Nói đến cùng, đó vẫn là do vết nhơ trên người cô không thể tẩy sạch dẫn đến việc dễ dàng lây, dính cho người khác.
Người bình thường thấy thứ không sạch sẽ đều biết đường tránh đi, còn đạo diễn đây lại ra sức lao vào. Ông ta cố chấp như vậy đúng là biểu hiện rõ ràng cho loại người có chết cũng không biết hối cải mà.
Mạn Phàm cũng phải thấy sốt ruột thay cho ông ta, ông bác nói xem, đây chẳng phải là ông bác đang bị tẩu hoả nhập ma còn gì.
Kiều Mạn Phàm cứ liên tục từ chối và còn yêu cầu họ đừng tiếp tục quấy rối bản thân.
Đạo diễn bị cô từ chối thì vừa mất mát vừa nổi trận lôi đình. Kiều Mạn Phàm cúp máy cũng là lúc cái điện thoại bị ông ta tức giận ném thẳng xuống đất.
Phó đạo diễn Lý: ???
Đấy là di động của tôi mà, ông làm hỏng có bồi thường không hả???
Nhân viên công tác trong tổ sản xuất cũng không dám ho he gì mà chỉ có thể nhìn đạo diễn tức điên. Ông ta làm thế để làm gì chứ, đã biết trước kết quả mà vẫn còn muốn giơ mặt đến tận cửa cho người ta vả.
Kiều Mạn Phàm lặn ngụp trong giới giải trí nhưng chẳng bị trói buộc bởi nó và cũng không phải là những ngôi sao thiếu tiền tham gia chương trình bất chấp các thể loại.
Những ngôi sao có danh tiếng đều yêu quý những sợi lông vũ của bản thân và hướng đến chỗ cao cấp.
Đạo diễn lau mặt một phen và lẩm bẩm: "Nhất định là có người hãm hại tôi, hãm hại chương trình này. Là Hoắc Sâm, là nhà họ Kiều, là người hâm mộ của Tư Thừa Trạch, là người hâm mộ của Vưu Bành Bành tố cáo..."
Nhân viên công tác: ...
Có lẽ đạo diễn bị điên rồi, thần chí đã không còn tỉnh táo.
Phó đạo diễn Lý nhặt cái di động nằm dưới mặt đất lên, màn hình nó đã vỡ thành mạng nhện, xem ra không thể sử dụng được nữa.
Đạo diễn, đền tiền!
Mạn Phàm kết thúc cuộc trò chuyện với đạo diễn thì lập tức gọi cho tổng giám đốc Lý, người quản lý công ty: "Chương trình Nhà Có Bảo Bối mời tôi tham gia nhưng tôi không đi, nên ông cũng đừng nhận lời. Nếu ông muốn nhận thay tôi thì ông tự đến tham gia chứ tôi sẽ không đến đó đâu."
Cô ghi âm cuộc gọi để phòng trường hợp công ty tự nhận lời thay mình như lần trước.
Lớp mặt nạ bồ tát của tổng giám đốc Lý hiện vẻ hung ác, người này cười to và hỏi: "Bọn họ lại tìm cháu à, tham gia đi, sao lại không tham gia thế?"
Hiện giờ, Kiều Mạn Phàm chỉ có thể nhận những chương trình kiểu vậy thôi, chẳng có bộ phim nào tìm đến cô ta hết.
Có người mời thì đi đi, lại còn ra vẻ làm gì chứ?
Mạn Phàm: "Tôi không muốn tham gia, ông muốn thì tự đi mà làm."
Tổng giám đốc Lý cười lớn: "Cháu gái cứ nói đùa."
Mạn Phàm: "Ai thèm đùa với ông, tôi thật sự sẽ không tham gia đâu. Dù ông có nhận thay thì tôi cũng không đi."
Tổng giám đốc Lý mắt trợn ngược, vẻ mặt chẳng mấy vui vẻ: "Cháu gái à, đã lâu lắm rồi cháu không kiếm lợi nhuận về cho công ty rồi đấy."
Mạn Phàm kinh ngạc: "Chẳng phải mới đây tôi vừa tham gia Nhà Có Bảo Bối hay sao. Đấy chẳng phải là kiếm lời à, ông chú quản lý thời gian cũng không được tốt lắm nhỉ."
Tổng giám đốc Lý hừ một cái. Nếu không phải có nhà họ Kiều thì mày tưởng là mày có cơ hội nói chuyện à, nếu như là những nghệ sĩ bình thường khác thì chẳng biết đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Nghệ sĩ bình thường còn thiếu nước muốn liếm giày cho lão, chỉ có mỗi Kiều Mạn Phàm là dám trèo lên đầu lão nhảy nhót.
Chẳng phải là vì nó có nhà họ Kiều chống lưng hay sao.
Lão sẽ chống mắt lên xem đến khi nào nhà họ Kiều sẽ từ bỏ cái loại hàng giả, hàng kém chất lượng như Kiều Mạn Phàm.
Giọng nói của tổng giám đốc Lý rất mềm mỏng: "Cháu gái không muốn tham gia cũng được, thế đổi một chương trình khác đi."
Ai có đứa cháu gái như nó đúng là gia môn bất hạnh.
Kiều Mạn Phàm: "Đợt này tôi không muốn nhận lời mời hay tham gia bất kỳ chương trình nào."
Tổng giám đốc Lý: ...
Sao mày không chầu trời luôn đi, nếu chẳng muốn làm việc thì mày mò mặt đến giới giải trí làm gì?
Chẳng phải chỉ là vì có nhà họ Kiều ư!
Tổng giám đốc Lý của hiện giờ cùng chung suy nghĩ với các cư dân mạng, họ chờ mong Kiều Mạn Phàm bị đuổi cổ khỏi nhà họ Kiều, không thể trì hoãn muốn chứng kiến cảnh cô gặp xui xẻo, bị dồn vào bước đường cùng, bị người khác chà đạp.