“Tiểu thư, cô tự lái xe hay là tôi đưa cô đi?” Người lái xe hỏi Kiều Mạn Phàm.
Kiều Mạn Phàm xuýt chút nữa đã trả lời tôi bắt taxi.
Cô lập tức ý thức một việc, bàn tay run run xoa ngực: “Nói như vậy, tôi còn sở hữu một chiếc xe nữa sao?”
“Đúng vậy.” Người lái xe liếc nhìn Kiều Mạn Phàm, trong lòng đầy kỳ quái. Chẳng phải lúc nào những thiếu gia, tiểu thư này cũng thích mua xe, mua đồng hồ, mua hàng hiệu sao? Chẳng phải không cần tốt nhất, chỉ cần đắt nhất, BMW cũng chỉ có thể xem là xe chở thức ăn thôi à?
Có xe, có nhà, có tiền trong thẻ, cộng thêm một số đồ linh tinh khi các nhãn hiệu ra sản phẩm mới, sinh ra đã hơn bao nhiêu người, kiêu ngạo biết bao nhiêu!
Nếu như không có những chuyện nhảm nhí trong làng giải trí thì sẽ càng hoàn hảo hơn.
Quên đi, nhiều tiền như vậy thì chút rắc rối đó có tính là gì, Kiều Mạn Phàm cảm thấy mình có thể giải quyết được, không giải quyết được cũng phải giải quyết được.
Nếu không, thật xin lỗi những thứ mà cô đã nhận không của người ta.
Kiều Mạn Phàm chưa quen với giao thông ở thành phố này, hơn nữa còn chưa có bằng lái: “Chú đưa tôi đi.” Cô nói địa chỉ Tang gia cho tài xế.
Kiều Thiệu Nguyên và Kiều Mạc Khiêm đều có trợ lý và lái xe riêng, tài xế này thì luôn ở nhà, tiện việc chở mọi người đi dự tiệc, đi mua sắm, làm đẹp, ra ngoài không cần tự mình tìm chỗ để xe.
Đây chính là mị lực của đồng tiền, cảm giác cả thế giới đều nhường đường cho chính mình, cuộc sống không một chút trở ngại hay gian nan.
Ôi, nghiện cảm giác này quá đi mất.
Đồ rẻ ngoại trừ rẻ tiền thì không có ưu điểm gì, đồ đắt ngoại trừ đắt tiền thì không có khuyết điểm gì.
Đắt tiền cũng không phải khuyết điểm của đồ vật, mà là khuyết điểm của đa số người bình thường mà thôi.
Ngồi trong xe, cảm giác thật êm ái thoải mái, không cảm giác được xóc nảy, mùi trong xe thanh mát, dễ chịu, đây chính là hưởng thụ cuộc sống.
Kiều Mạn Phàm lấy điện thoại mở Weibo, nhìn đám cư dân mạng chửi bới và sỉ nhục mình, càng xem càng tức giận.
Bọn họ muốn chửi thì cứ để họ chửi, người của công chúng phải tự có giác ngộ. Nhưng mà càng nhịn càng tức, người khác chửi cô mà cô không thể nào cãi được, tức quá đi.
Ví dụ như không chửi lại được, thì ít nhất cũng phải phản bác một chút chứ.
Ngón tay chọc chọc vào màng hình điện thoại: “Tôi không chỉ muốn viết truyện mà còn muốn viết ABO*, để cho những người mắng tôi sinh con luôn.”
*ABO (Omegaverse) là thế giới tưởng tượng xuất phát từ fanfiction Âu Mỹ, có ba hướng tính là Alpha (A), Beta (B) và Omega (O). Trong đó, nam có thể có tử cung và có thể sinh con, nữ có thể có dương v*t. (Ai hứng thú có thể tự tìm hiểu thêm ^^)
Cô nhấn 'Đăng' rồi tắt điện thoại.
Ai dza, thế giới thật yên tĩnh. Dang hai tay đặt lên ghế da, chân bắt chéo, thật thoải mái, được tận hưởng cuộc sống như thế này thì những chửi rủa kia cũng chỉ thường thôi.
Chiếc xe dừng lại bên ngoài một chung cư, tài xế nói với Kiều Mạn Phàm: “Tiểu thư, tới nơi rồi.”
Kiều Mạn Phàm đang dưỡng thần mở to mắt: “Mới đó đã đến rồi sao?” Cô còn chưa có cảm giác gì mà.
“Chú trở về đi, lúc nào tôi muốn về sẽ gọi điện lại cho chú tới đón.” Nhìn có vẻ không thể chào hỏi rồi về ngay được, có lẽ phải ở lại một lúc.
Sau khi Kiều Mạn Phàm xuống xe, tài xế lập tức gọi ngay cho Kiều Mạc Khiêm: “Kiều tổng, tiểu thư Mạn Phàm đã đến Tang gia.”
Kiều Mạc Khiêm hơi nghi hoặc, con nhóc chuyên gây họa đó chạy đến Tang gia làm gì?
Hay là không thể thực hiện âm mưu bên Kiều gia nên chạy qua Tang gia, lợi dụng Tang gia để gây áp lực cho Kiều Ngữ Phù, dù sao thì Kiều Ngữ Phù cũng rất kính trọng Tang gia.
Kiều Mạn Phàm chướng mắt vợ chồng Tang, từ trước đến nay chưa bao giờ nghĩ sẽ trở về nhà họ, bây giờ bỗng dưng chạy về là muốn làm gì đây?
Kiều Mạc Khiêm không tin Kiều Mạn Phàm muốn cùng cha mẹ ruột của mình sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau.
Kiều Mạc Khiêm vô cùng rõ ràng con bé là một người như thế nào, yêu thích hư vinh phù phiếm, ích kỷ, thậm chí đến mẹ Kiều, người tốt với nó nhất nó cũng không thèm quan tâm.
Nếu nói con bé rất yêu Hoắc Sâm, ai tin chứ Kiều Mạc Khiêm không tin, so với Hoắc Sâm, nó càng yêu vinh hoa phú quý và quyền thế hơn.
Giả sử nhà họ Kiều và nhà họ Tang đổi chỗ với nhau, Kiều Mạc Khiêm có thể đảm bảo Kiều Mạn Phàm sẽ ngay lập tức vứt bỏ Kiều gia, chạy về phía Tang gia tình thương mến thương.
Chỉ có điều hắn nhìn vào Weibo, rồi lại càng hoang mang hơn nữa, ABO là cái quái gì vậy?