Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những thứ bẩn thỉu này không thua kém gì những người lăn lê bò lết trong xã hội.

Cô ta trút hết những ác ý trong lòng mình ra. Những ý tràn ra ngoài màn hình và có thêm cả sự mong ước với Tư Thừa Trạch.

Tại sao lại hận Kiều Mạn Phàm như vậy? Bởi vì cô ta cảm thấy Kiều Mạn Phàm đã cướp đi đồ của mình, và có được thứ mà cô ta mong muốn.

Nếu cô ta là con gái của nhà giàu có thì có thể làm được rất nhiều chuyện.

Chuyện như vậy mà người mẹ này còn dám lý lẽ để bao che sự tăm tối, bao che tội ác. Con gái bà là trẻ con thì ghê gớm nhỉ.

Tương lai của trẻ con rất quan trọng. Nhưng dù sao, họ cũng chả thấy đứa trẻ như thế này sẽ có tiền đồ gì.

Chỉ vì tiền đồ ấy mà tất cả phải thỏa hiệp thì thế giới này quả là đáng sợ.

Người mẹ này cũng đúng là xin bị đập thì được đập. Mỗi lần phát biểu lời lẽ gì cũng sẽ bị ăn đập. Lúc bắt đầu thì bị Tư Thừa Trạch vạch trần thẳng tay, chẳng còn xót lại mặt mũi nào cả.

Bà ta muốn vứt trách nhiệm cho Tư Thừa Trạch. Nhưng cậu ta cũng chẳng phải người ngoan ngoãn chịu đựng, mà còn ném lại cho bà ta tối tăm mặt mũi.

Bây giờ lại chĩa mũi súng vào Kiều Mạn Phàm. Bà ta tỏ vẻ vô cùng đáng thương, nói rằng con gái ra sao, thế nào và khóc lóc ỉ ôi một hồi để cho người khác tha thứ.

Từ đầu đến cuối đã biết bản thân làm sai nhưng chưa từng có một câu xin lỗi.

Ai có thể nhìn thấy ra sự hối lỗi ở đâu?

Các cư dân mạng nhìn những câu từ này, trên mặt nóng rát. Cuối cùng, vẫn có mấy người cố khuyên Kiều Mạn Phàm. Rằng, đừng dai dẳng không dứt, nên dừng lại thôi, đối phương vẫn là trẻ con.

"Vẫn là trẻ con" đúng là kim bài miễn tử nhỉ? Nhưng có đôi khi bao bọc quá mức là dung túng.

Cũng có vài người nói rằng, người mẹ này không quan tâm giáo dục. Từ trong ngôn từ của con gái bà ta có thể thấy được sự ghét bỏ với chính gia đình của mình và sự ghen tị, thù hận với Kiều Mạn Phàm, người được kẻ có tiền nhận nuôi.

"Cô à, con gái cô còn đang ghét bỏ các cô đấy. Em ấy còn đang ghét bỏ vì bố mẹ của mình không phải là người có tiền đấy?"

"Cô à, cô bảo con gái cô ra nói xin lỗi đi. Vốn dĩ chính là con gái cô làm sai mà."

“Kiều Mạn Phàm làm sai, tự nhiên sẽ có người trừng phạt cô ta. Cứ nhìn trên mạng có nhiều người mắng Kiều Mạn Phàm như vậy là biết. Nhưng nó không có nghĩa là người khác sẽ có tư cách ra tay trừng phạt cô ta."

Kiều Mạn Phàm có tỳ vết trên mặt đạo đức đã mọi người đang khiển trách. Nhưng trên mặt pháp luật, cô không phạm tội gì. Còn cách làm của những người này chính là phạm pháp.

Còn có người cảm thán: “Sao tôi cảm thấy Kiều Mạn Phàm trở nên thông minh rồi. Phát Weibo cũng đều chỉ thẳng vào chỗ chính. Không biết có phải là đổi một nhóm khác không, trông cái nhóm này có vẻ thông minh hơn nhiều.”

Thời điểm có người có ý đồ đổi trắng thay đen, Kiều Mạn Phàm nói thẳng những kẻ đó phạm pháp. Nói rằng, dù mấy người đó có lấy danh chính nghĩa, thay mọi người trừng phạt kẻ đáng ghét thì cũng không thay đổi được việc phạm pháp chính là phạm pháp.

Mọi người chỉ theo bản năng suy nghĩ. Đứa trẻ như vậy rốt cuộc có nên được tha thứ hay không, cô bé này đã nhận thức được bản thân đã làm sai hay chỉ giả vờ?

Đây rõ ràng chỉ là vờ vịt. Ngay cả câu xin lỗi hay những bình luận thường ngày cũng đã cho thấy nội tâm của cô gái này.

“Chắc cô ta đã đổi một nhóm khác rồi. Cái nhóm lần này tốt hơn nhóm lần trước quá kém.” Không có ngôi sao nào không bị bôi đen bêu xấu, nhưng bị đến mức của Kiều Mạn Phàm thì thật sự rất ít thấy.

Đội nhóm cũ chỉ nhìn sự việc tự diễn biến mà không ngăn chặn trước, để cho mọi người biết hết mọi chuyện và chẳng có một động thái nào.

Thời đại mạng internet, chuyện xã giao quan trọng vô cùng.

Đột nhiên bị nhắc đến, chị Đình: ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK