Mỗi lần Lưu Ái Viện đến gặp Phó Xán luôn mang theo tâm tình vô cùng chờ mong và hạnh phúc, sau đó lại mang về người đầy mũi tên. Mỗi lần gặp Phó Xán luôn cần rất nhiều dũng khí, nhưng cô vẫn vui vẻ chịu đựng. Lưu Ái Viện vẫn nở nụ cười: “Chị có thể ứng tuyển những vị trí khác, ví dụ như lễ tân, bồi bàn, hoặc tài chính, chị đều có thể làm được.” Phó Xán: “Tùy chị.” Gã không thèm quan tâm, chỉ cần không đến phiền gã là được. Kiều Mạn Phàm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.