Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có trời mới biết tham gia một chương trình du lịch vậy mà phải nhổ cỏ.

Đây thật sự không phải là chương trình du lịch, mà là chương trình thanh niên trí thức về nông thôn.

“Thụy Gia, con đừng làm nữa, trưa có ăn rồi.” Mẹ Kỳ đau lòng nói với Kỳ Thụy Gia, Kỳ Thụy Gia chỉ nhíu mày nhìn về phía Mễ Tinh Châu.

Mễ Tinh Châu hì hục giơ cuốc xới đất nhưng thật ra cũng chẳng có tiến triển gì, ngược lại trong lòng còn sinh ra cảm giác bực bội, liều mạng cầm cuốc đào đất, rồi lại bị cuốc bật ngược khiến mặt mày đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại.

Cha Mễ mím môi nhìn con trai không nói nên lời.

Bây giờ là tình thế ba với hai, Kỳ Thụy Gia và Mễ Tinh Châu vẫn chưa tỏ thái độ, hình như còn muốn tiếp tục làm nhiệm vụ.

Kỳ Thụy Gia suy nghĩ một chút, có vẻ theo đa số sẽ tốt hơn. Kỳ Thụy Gia tương đối trầm ổn và bình tĩnh, người như vậy sẽ mang lại cho người khác cảm giác an toàn, nhưng hắn cũng là loại người không chịu ra mặt.

Không giống như Tư Thừa Trạch có thể thoải mái nói bản thân không muốn làm, muốn ăn thịt, mà người cha ngoại quốc của Tư Thừa Trạch cũng cười ha ha chơi đùa với con trai.

Sự tỏa sáng và tự tin trên người Tư Thừa Trạch là điều Kỳ Thụy Gia chưa từng có, hắn thu hút sự chú ý của mọi người và có thể chấp nhận ánh mắt của những người đó một cách bình thản.

Kiều Mạn Phàm cảm thấy nhất định gia đình Tư Thừa Trạch rất giàu có, cả người toát đầy mùi tiền.

Mễ Tinh Châu đào đất quá mệt mỏi, ném cuốc, bất chấp hình tượng thân sĩ ôn nhu chất vấn ê-kíp chương trình: “Tại sao đất lại cứng như vậy? Đây hoàn toàn là làm khó người khác.”

Ngay cả những người như Mễ Tinh Châu cũng biết loại đất này không thể trồng lương thực được, nhưng rõ ràng đây là một cánh đồng!

Kiều Mạn Phàm nói: “Còn có thể tại sao nữa, bởi vì không có người cày xới đó.” Trên đất mọc toàn cỏ dại.

Tổ sản xuất: …

Tất cả khách mời đều từ bỏ không làm, giờ ê-kíp chương trình bọn họ còn làm gì được nữa, cứ thuận theo tự nhiên vậy.

Trong chương trình, chuyện gì cũng có thể xảy ra, dù sao khán giả cũng thích xem những chuyện bất ngờ, vượt ngoài sức tưởng tượng.

Kiều Mạn Phàm thành công bảo vệ vật tư của bản thân. Tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị thịt nướng cho bữa trưa. So với làm việc tay chân vất vả thì việc chuẩn bị bữa ăn thật sự rất dễ dàng nên mọi người tích cực hẳn lên.

Trước đó, những nam khách mời này ai cũng muốn tránh xa Kiều Mạn Phàm một chút, lo lắng fan của bọn họ sẽ chịu không nổi, đồng thời cũng sợ bị sự ngu xuẩn của Kiều Mạn Phàm liên lụy.

Nhưng bây giờ fan quan trọng sao? Kiều Mạn Phàm ngốc hay không quan trọng sao? Hoàn toàn không quan trọng, điều quan trọng bây giờ là bọn họ sẽ ăn cái gì.

Từ khi bị mắc kẹt ở vùng khỉ ho gà gáy này, bọn họ ăn không ngon, ngủ không yên, vì vậy mà được ăn một bữa, ngủ một giấc là điều quan trọng hơn tất cả.

Những vị khách mời bận rộn bóc tỏi, rửa rau, kiếm củi,…

Thiết Oa Tử ôm một bó cây nhỏ khô ráo được sắp xếp chỉnh tề, những cây nhỏ này hoàn toàn có thể dùng làm củi đốt.

Kiều Mạn Phàm không nhịn được hỏi: “Đây là cây gì?”

“Em cũng không biết, có một chú đã mang cây này đến bảo mẹ em trồng, nói chúng có thể kết trái ăn được.”

Kiều Mạn Phàm: …

Cô cảm thấy hơi xót xa cho những nhân viên chính phủ giúp đỡ người nghèo, cho hạt giống thì những người này có thể ăn luôn hạt giống. Họ cũng không dám thêm thuốc vào hạt giống, sợ những người này ăn vào sẽ trúng độc.

Cho cây ăn quả con để trồng còn có thể phơi khô dùng làm củi.

Kiều Mạn Phàm mua không ít thịt ba chỉ, cô cắt những khối thịt này thành từng lát mỏng, ướp gia vị, đợi đến giờ sẽ bắt đầu nướng thịt.

May mắn cô đã mua một cái nồi lớn và đầy đủ thịt nướng, nếu không, năm vị khách thêm cả cha mẹ là mười một người có thể sẽ không đủ ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK