Kiều Mạn Phàm có thể cảm giác được năng lượng tiêu cực phát ra từ người Túc Đông. Khuôn mặt thật sự của cậu ta luôn bị giấu dưới lớp mặt nạ, mọi việc cậu ta làm bây giờ đều là diễn. Kiều Mạn Phàm chỉ nói: “Cùng đi ăn thôi.” Túc Đông ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.” Rồi xoay người rời đi. Kiều Ngữ Phù đi tới, suy nghĩ một chút vẫn nhắc nhở Kiều Mạn Phàm: “Em cảm thấy người này có vấn đề, chị không nên quá thân cận với cậu ta.” Mặc dù cậu ta thoạt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.