“Anh trai, nếu anh muốn quản tôi thì anh phải chịu trách nhiệm với tôi cả đời.” Kiều Mạn Phàm nói. Kiều Mạc Khiêm: “Cô không có nhân cách độc lập à? Cô là một đứa trẻ hay sao mà muốn người khác chịu trách nhiệm cả đời? Cô là ký sinh trùng muốn ký sinh lên người người khác sao?” Kiều Mạn Phàm vừa nằm trên giường bắt chéo chân, vừa nói: “Là tự anh nói muốn quản tôi mà? Nếu anh đã muốn quản thì phải quản đến cùng. Đưa Phật đến Tây Thiên nửa đường bỏ chạy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.