Kiều Mạn Phàm vỗ lên bàn tay mà bà Hoắc đang bắt lấy tay cô: "Không sao đâu, không phải vấn đề lớn, cô đừng từ bỏ trị liệu." Đôi mắt của mẹ Hoắc Sâm đỏ ngầu, mặt mày xám ngoét, cả người run rẩy. Mồ hôi lạnh làm ướt hết đầu tóc, tóc búi lên cũng có mấy sợi rủ xuống rũ rượi, vô cùng chật vật. Một phu nhân giàu có biến thành như vậy. Kiều Mạc Khiêm túm lấy vai Kiều Mạn Phàm và lôi về sau: "Đi lấy nước ấm lại đây, lau qua mồ hôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.