Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người xem màn hình mà không dám chạm ngón tay vào bàn phím.

Trong lòng rất hoảng hốt, ngón tay thì run rẩy.

Đối với bài viết của Kiều Mạn Phàm, người khác không những không dám ăn nói bừa bãi mà còn lặng lẽ quay lại tự xoá các bài viết của cá nhân.

Những người này không phải là không biết hành vi của bản thân quá đáng bao nhiêu. Cũng là sai, nhưng ở thời điểm không ai so đo, họ cũng không cảm thấy điều gì. Tuy nhiên, khi có ai đó lên tiếng về chúng, họ sẽ bắt đầu xoá bỏ chứng cứ theo bản năng.

Người đã đăng bài nhanh chóng đứng ra trấn an: "Mọi người đừng lo lắng, đó chỉ là thư luật sư mà thôi. Có biết bao nhiêu ngôi sao đã từng gửi thư luật sư cơ chứ, những tài khoản đại V ở Weibo còn từng nhận được không biết bao nhiêu thư luật sư đâu."

"Thêm nữa, chúng ta nhiều người như vậy. Nếu cô ta có bản lĩnh thì tố cáo hết cả diễn đàn đi."

Những lời này dường như đã khiến cho mọi người thấy yên ổn một chút. Nhưng đâu đó vẫn có phần bất an, trái tim vẫn đập dồn dập đầy hoảng hốt, đặc biệt là những kẻ đã thực thi hành vi.

Đến thời điểm thật sự phải phụ trách cho hành vi của bản thân, mọi người đều quẫn bách, đều sợ hãi.

"Tôi thấy, hình như số lượng thư luật sư với số lượng ảnh chụp trên tường vinh danh là bằng nhau đấy." Có người nói.

"Không đúng, nhiều hơn một hình đấy. Chỉ sợ nó là khởi tố chủ bài viết." Người đưa ra ý tưởng này là ai? Là người đăng bài đấy.

Đây là kẻ hướng dẫn, xúi giục. Tính ra, đây cũng là người có trách nhiệm chủ yếu với vai trò điều khiển và khởi xướng toàn bộ sự kiện.

Bình luận xuất hiện đã khiến cho tất cả mọi người xem bài viết yên tĩnh và trạng thái tâm lý của mỗi người cũng hiện ra.

Và mỗi người lại có cảm giác khác nhau. Với những người ngày thường chỉ khua môi múa mép không nhúng tay vào làm, họ thấy vô cùng may mắn. Cũng may bản thân không hành động, nếu không thì hôm nay chính họ sẽ gặp xui xẻo.

Còn những người đã thực thi hành động thì càng trở nên kinh hoảng thất thố, họ vừa sợ hãi vừa hối hận và tinh thần bất an.

Song, những người này còn ôm tâm lý may mắn.

Có lẽ Kiều Mạn Phàm chỉ hù dọa bọn họ thôi, có lẽ họ vốn dĩ không bị phát hiện thì sao?

Có lẽ, có lẽ…

Bọn họ tự tìm vô số lý do để an ủi bản thân, nhưng trong lòng vẫn bất an, vẫn sợ hãi. Họ vẫn rất sợ hãi.

Chuyện an ủi bản thân rằng Kiều Mạn Phàm không phát hiện ra họ là việc không thể nào. Số lượng thư luật sư là tương đương với số hình ảnh trên tường vinh danh.

Có một số người nhanh chóng tìm người quản lý diễn đàn, gấp rút xoá bài viết với suy nghĩ, chỉ cần xoá bỏ thì người ngoài sẽ không biết đã có chuyện gì xảy ra.

Trong lòng của họ hiểu rõ, Kiều Mạn Phàm nắm giữ chứng cứ và còn báo cảnh sát.

Lúc trước nghe tin báo cảnh sát, họ chỉ cười đùa không để tâm. Nhưng bây giờ liên hệ với thư luật sư này, có thể là Kiều Mạn Phàm nghiêm túc.

Lo quá, lo quá.

Người quản lý diễn đàn cũng rất "lởm". Hiện giờ, chuyện này phát sinh có liên quan đến diễn đàn, nếu cư dân mạng muốn hóng hớt thì chắc chắn sẽ đến đây "hít hà".

Họ chẳng bỏ tiền mà cũng thu hút được dòng người và có thể dẫn đến một đợt sóng truy cập...

Ối trời!

Thế mà lại có chuyện tốt như vậy sao?

Xoá bài viết đồng nghĩa với việc, những người hóng hớt đến tìm hiểu nguồn cơn sự việc không thấy được thứ bản thân muốn xem và đi mất, làm sao họ chấp nhận được?

Dẫu thế nào thì đây cũng là nơi sản sinh drama.

Đến xem nơi đây còn có thể xem các bài viết khác. Ở đây cũng không phải chỉ có một bài thảo luận, nơi này có rất nhiều bài viết. Các loại ngôn luận với các loại tư tưởng va chạm vào nhau sẽ nảy sinh mâu thuẫn, sẽ khiến mọi chuyện càng trở nên xuất sắc và có khả năng giữ lại một số người.

Mười người mà giữ được một người chính là thành công. Thêm nữa, diễn đàn còn không tốn một xu để thu hút lượng truy cập, kiếm lời mà không mất gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK