Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Thừa Trạch chẳng hề muốn ôm lấy trách nhiệm ấy. Cậu nói thẳng: "Có phải tiếp theo đây sẽ nói cháu dẫn dắt fans làm chuyện sai hay không?"

"Con gái của cô làm sai cũng vì theo đuổi thần tượng. Cháu xin cô luôn, cô ở cùng con gái của mình nhưng lại không biết con gái cô gây ra chuyện sai trái như vậy. Sau đó, cô lại nói vì con gái cô làm chuyện đấy vì thần tượng mình thích. Ý bảo cháu không biết cách dẫn dắt fans, nhưng cháu thì có thiên lý nhãn hay gì? Làm sao biết được con gái cô gây ra chuyện trái pháp luật?"

"Cháu và con gái cô chẳng hề có quan hệ gì với nhau. Con gái cô làm ra chuyện như vậy là do trách nhiệm của bố mẹ không quan tâm đến. Cô lại còn trách cháu? Cháu không phải bố mẹ của con gái cô, hơn nữa, 14 tuổi là có thể chịu trách nhiệm hình sự."

"Sau này ai có muốn địa đặt hay chụp mũ vớ vẩn, tôi cũng sẽ gửi thư luật sư. Ông đây không chịu trách nhiệm về mấy thứ đấy."

"Còn những người hâm mộ của tôi, tôi hi vọng những người yêu thích tôi đều là những công dân tuân thủ kỷ luật và pháp luật. Chẳng quan tâm người mẹ kia có đẩy trách nhiệm cho ai khác, bà ấy cũng không thể phủ nhận được con của mình đã phạm pháp."

Đây quả thực chính là một đòn trúng tim, đặc biệt là ba chữ cuối cùng. Dù có ăn nói linh tinh nhiều nữa thì cũng chẳng có ích lợi gì.

Thời điểm Tư Thừa Trạch đăng Weibo, giọng điệu của cậu vô cùng cay nghiệt. Bài Weibo đã thẳng tay vạch trần bộ mặt thật của người mẹ kia xuống và hơn thế cậu còn xát muối thẳng vào chỗ đau.

Lúc này cuối cùng mọi người cũng biết, lý do tại sao họ nhìn thấy bài lên tiếng của người mẹ này có chỗ nào đó kỳ quái. Đọc bài viết ấy lại thấy rất khó chịu và không ưa nổi.

Họ nhìn thấy Tư Thừa Trạch lên tiếng đã vạch trần ra ẩn ý trong bài viết kia. Lúc vừa xin khoan hồng lại vừa đạp người khác xuống, người mẹ kia dường như muốn đẩy một phần trách nhiệm lên người khác.

Bởi vì là người hâm mộ của Tư Thừa Trạch, cho nên người hâm mộ làm ra chuyện như vậy vì thần tượng là đáng để tha thứ?

À, hiểu rồi...

Những người hâm mộ của Tư Thừa Trạch gào khóc giữ gìn cho cậu. Đồng thời, họ cũng nói rõ, đó không phải là người hâm mộ của Tư Thừa Trạch mà chỉ là vì muốn đẩy trách nhiệm cho thần tượng của họ thôi.

Có khi đó là antifan của Tư Thừa Trạch, chỉ vì muốn hắt nước bẩn lên người cậu mà... Đúng là tâm tư hiểm ác.

Còn có người hâm mộ hỏi người mẹ này: "Có thật là cô có con gái không? Các cô đã không có bố mẹ rồi. Các cô lại còn chẳng có nhà và không có người thân giúp đỡ. Sống cô đơn lẻ loi có sợ không? Tặng cho cô 'Thiên đường mồ côi'*."

*Đây là bài hát nhạc Trung,  孤儿乐园/ Orphan Park do ca sĩ Trác Y Đình (Timi Zhuo) trình bày

"Có vẻ như bà không có con gái, bà đã không có mẹ rồi cũng chẳng có cha, bà đã thành mồ côi. Người như bà là không có con gái

Còn có fans hỏi cái này vị mẫu thân, “Ngươi thật sự có nữ nhi sao, các ngươi đã không có cha cùng mẹ, các ngươi mỗi cái không có gia, không có thân hữu trợ giúp ngươi, lẻ loi hiu quạnh có sợ không, 《 cô nhi nhạc viên 》 tặng cho ngươi.”

“Ngươi thoạt nhìn liền không có nữ nhi, ngươi đã không có mẹ, ngươi đã không có ba, ngươi thành cô nhi, ngươi người như vậy là không có nữ nhi, đồ anti.”

Kiều Mạn Phàm ấn thích cho bài đăng của Tư Thừa Trạch trước tiên. Nhìn Tư Thừa Trạch lên tiếng mà xem, vang dội biết bao, giống như hai tên bắn tỉa đối đầu trực diện, sức chiến đấu mãnh liệt.

Trông Tư Thừa Trạch như thể không quan tâm có người hâm mộ hay không. Đây là sự can đảm của một kẻ có tiền. Cậu ta không cần dựa vào người hâm mộ để kiếm sống và không cần lấy lòng họ. Nếu không muốn chơi trong giới giải trí nữa, cậu ta chỉ cần đăng một thông cáo là có thể rời đi.

Chỉ tùy hứng vậy thôi.

Nhìn thấy Kiều Mạn Phàm đã thích, những người hâm mộ của Tư Thừa Trạch: ...

Cô lăn đê, chớ lại gần thần tượng của bọn tôi.

Tư Thừa Trạch gọi điện thoại cho Kiều Mạn Phàm: "Tâm trạng của em không tốt, hôm nay muốn ăn gì đó ngon ngon.”

Kiều Mạn Phàm: “Hôm nào cậu chẳng ăn ngon.” Một ngày ba bữa cô đều làm nghiêm túc.

Tư Thừa Trạch: “Em bị chị liên luỵ.”

“Không, người ta là fans của cậu, tôi mới là người bị cậu liên luỵ.” Kiều Mạn Phàm đá quả bóng lại.

“Tại vì chị thôi, vì chị đã tham gia chương trình đấy.” Tư Thừa Trạch đá bóng.

“Không, họ là fans của cậu.” Kiều Mạn Phàm mỉm cười.

Tư Thừa Trạch: “凸(艹皿艹).”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK