Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu thắng, Dolphin có thể sống lại, hơn nữa mình cũng không cần bán nhà để vay tiền, nếu tận dụng được tình hình thì việc để cho Dolphin sống lại cũng không tồi.

Trong lòng tổng giám đốc Bạch đã quyết định hợp tác, nhưng chỗ có tranh chấp rất nhỏ thì nhất định phải nói rõ ràng, tận lực tranh thủ lợi ích cho mình.

Tiếp theo chính là đàm phán, hai bên ở trong phòng phát sóng phun nước bọt lẫn nhau. Nhiều nhân viên công tác chờ ở cửa phòng phát sóng, thỉnh thoảng nhìn vào bên trong.

Họ không muốn Dolphin đi xuống. Dù sao bọn họ cũng làm việc ở đây, nếu Dolphin đi xuống, họ sẽ thất nghiệp, phải một lần nữa tìm việc làm.

Nếu Dolphin xoay người, bọn họ cũng có thể cá muối xoay người. Tuy cá muối xoay người vẫn là cá muối, nhưng dù sao lật một mặt khác cũng đã rất tốt rồi.

Ba người cuối cùng bàn tới chia lui, yêu cầu bên Kiều Mạn Phàm là cần khán giả mở thành viên trên trang phim truyền hình của bọn họ, thành viên cần chia cho bọn cô, lượng truy cập cũng phải phân chia.

Trên thực tế Dolphin là bên cung cấp nền tảng. Ở giai đoạn trước, họ không có lấy một chút đầu tư. Bây giờ, bộ phim truyền hình này vì mượn một nền tảng, và thêm vào đó, bản thân nền tảng này cũng không có lượng truy cập. Họ còn phải dựa vào bộ phim này để hấp dẫn người xem.

Có thể nói, nếu bộ phim này nổi tiếng, Dolphin cũng nổi tiếng theo.

Nhưng mặt khác, loại điều kiện này cũng chỉ có Dolphin mới có thể cho. Nếu như là ở Orange, người ta chỉ trực tiếp nói một chữ, cút, cút xa được bao nhiêu thì cút xa bấy nhiêu...

Thật sự vì Dolphin yếu thế, Kiều Mạn Phàm bên này phải tối đa hóa lợi ích.

Tổng giám đốc Bạch cắn răng, cuối cùng vẫn đồng ý, bảo nhân viên nhanh chóng làm hợp đồng.

Nhân viên lập tức vui vẻ: “Vậy chúng tôi có thể xem tiếp phần sau không?”

Trình Hữu muốn nói gì đó, Kiều Mạn Phàm đã trực tiếp từ chối: “Không thể, mỗi tuần chúng tôi sẽ gửi tài nguyên cho mấy người, nếu giao ra tất cả, tôi sợ tài nguyên sẽ bị tiết lộ.”

Nếu như bị rò rỉ đến trang web lậu, đừng nói việc muốn kiếm lượng truy cập, Kiều Mạn Phàm đã bị lỗ sạch vốn, kiếm tiền thật sự không dễ dàng.

Cũng không biết lần này có thể mang đến bao nhiêu tiền cho mình, có thể đối phó được với công ty quản lý ngàn đao giết người kia hay không.

Nhân viên đau khổ nhìn về phía tổng giám đốc nhà mình. Ngay cả tài nguyên cũng không lấy được, chúng ta cũng quá hèn mọn đi, cho nên không xem được nữa đúng không?

Sau này họ cũng phải chờ đợi cập nhật như khán giả?

Tổng giám đốc Bạch: ...

Dù sao vốn dĩ cũng đã hèn mọn như vậy, không sao cả.

Hợp đồng đến, Kiều Mạn Phàm nghiêm túc nhìn hợp đồng. Sau khi chịu thiệt thòi của nguyên chủ, Kiều Mạn Phàm rất nghiêm túc với loại chuyện hợp đồng này.

Có một số chỗ không rõ, Kiều Mạn Phàm còn muốn gọi điện thoại hỏi luật sư của tập đoàn Đông Phương, chụp ảnh cho đối phương xem.

Tổng giám đốc Bạch: ...

Ông hoàn toàn không dám lộn xộn gì cả, làm vậy có lợi gì cho ông chứ? Ông chỉ là một bên B khiêm tốn.

Kiều Mạn Phàm đã mất rất nhiều thời gian để xác nhận hợp đồng, cuối cùng, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì ký hợp đồng.

Ai nói Kiều Mạn Phàm ngu ngốc không có đầu óc? Ít nhất ở phương diện làm ăn này, cô không hề ngu ngốc chút nào. Trên mạng tràn ngập lời chửi rủa một người, cho dù nói tốt một câu cho Kiều Mạn Phàm cũng bị mắng.

Mắng Kiều Mạn Phàm mới là điều mọi người muốn nghe, về phần những thứ khác hoàn toàn không thèm để ý.

Kiều Mạn Phàm nói với tổng giám đốc Bạch: “Hợp tác vui vẻ.”

Tổng giám đốc cười tủm tỉm: “Hợp tác vui vẻ. Vậy hôm nay có thể lên hai tập không?” Nhân lúc còn nóng nhanh chóng rèn sắt.

Kiều Mạn Phàm gật đầu: “Có thể, đợi lát nữa còn có một số cảnh quay hậu trường, ông để cũng có thể để khán giả xem qua.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK