Nhưng nền tảng đáng yêu này không quá phổ biến, hoạt động hàng ngày rất thấp, về phần thành viên cũng càng ít ỏi.
Tài nguyên điện ảnh và truyền hình ít hơn có nghĩa là sự lựa chọn của khán giả ít hơn, khán giả không có gì để xem, đương nhiên sẽ rời đi.
Người càng ít lại càng không giữ được người, tất cả mọi người đều thích sôi nổi náo nhiệt, mà nơi này cũng giống như quỷ thành, thật sự khiến người ta sợ hãi.
Nền tảng này đang trong tình trạng sốc, muốn chết không muốn sống, giờ chỉ cần chờ khi nào máy chủ ngừng hoạt động mà thôi.
Rất nhiều bản quyền phim điện ảnh và truyền hình đều đã bị Orange lấy đi. Nếu đã bị Orange lấy đi vậy thì những người khác sẽ không thể sử dụng, nếu lén lút sử dụng sẽ lập tức nhận được thư luật sư đòi tiền.
Orange giàu đến chảy mỡ, những người khác chỉ có thể nhặt xương ăn. Một số bản quyền Orange chướng mắt đã được các nền tảng khác mua, nhưng những thứ ngay cả Orange cũng chướng mắt thì có thể có gì tốt chứ?
Không có thứ tốt thì không thể hấp dẫn người khác, không thu hút được người lại không trả lại được bản gốc, tiền mua bản quyền ngay cả vốn cũng không trả lại được, cái này cũng quá khó, khó đến mức phát khóc.
Cường giả càng mạnh, kẻ yếu càng yếu, quá thống khổ.
Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Orange ăn thịt uống rượu, khóe miệng chỉ còn sót lại giọt nước mắt đau lòng.
Kiều Mạn Phàm và Trình Hữu cầm bộ phim tìm đến Dolphin. Trình Hữu nhắm mắt theo sau kim chủ ba ba của mình, bộ dạng vô cùng ỷ lại vào Kiều Mạn Phàm.
Kiều Mạn Phàm xách anh chàng ra xa: “Bình thường một chút, đợi xíu nữa nói chuyện phải hăng hái, cái gì có lợi thì nói cái đó.”
Trình Hữu chép miệng: “Được rồi.”
Kiều Mạn Phàm xuất hiện ở Dolphin lập tức gây ra chấn động. Dolphin thật sự rất nghèo, chỗ vừa nhỏ vừa lệch, nhìn Orange nhà người ta, thật sự là tương phản rõ ràng, chênh lệch giàu nghèo quá lớn.
Nền tảng phát sóng cũng là một vòng kết nối hỗn hợp, lúc nào cũng phải tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra trong giới, mà Kiều Mạn Phàm thì thật sự rất hot.
Nhưng tại sao Kiều Mạn Phàm lại xuất hiện ở Dolphin, chẳng lẽ Dolphin đã làm chuyện gì đó, Kiều Mạn Phàm đến gây sự sao?
Cách đây không lâu mới khởi tố một nhóm người, rất tàn nhẫn và độc ác.
Cô vừa đến một chút đã dẫn tới bạo loạn. Dolphin thoáng cái người ngã ngựa đổ, nhất là những người phía trên, hết lần này đến lần khác suy nghĩ xem mình đã đắc tội với Kiều Mạn Phàm khi nào?
Bọn họ là cơ sở kinh doanh nhỏ, hoàn toàn không dám đụng vào Kiều Mạn Phàm.
Tổng giám đốc Dolphin là một người đàn ông trung niên bụng to, lúc nhìn thấy Kiều Mạn Phàm thì lộ ra nụ cười, thật sự là nặn ra nụ cười, chỉ muốn nhanh chóng tiễn tổ tông này đi.
Kiều Mạn Phàm ngồi xuống nhẹ nhàng nói: “Tổng giám đốc Bạch, chúng tôi đến để bán đồ. Lại đây, chúng ta ngồi xuống xem xét một chút.”
Orange ngay cả tác phẩm cũng không nhìn, trực tiếp ném ba dưa hai táo muốn mua, cái này cũng quá đơn giản thô bạo.
Tổng giám đốc Bạch thở phào nhẹ nhõm, đi tới phòng phát sóng, còn gọi một ít nhân viên công tác tới xem tình huống mọi người thế nào.
Có người chủ động tìm mình bán đồ, tổng giám đốc Bạch vẫn rất vui vẻ, không đi tìm Orange mà tìm mình.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, có thể không phải là tác phẩm gì tốt.
Bây giờ tổng giám đốc Bạch cũng chỉ có một nguyện vọng, đó là mua một bộ phim truyền hình hoặc gameshow cấp hiện tượng, có thể mang đến lượng truy cập cho nền tảng của mình. Chỉ cần có lượng truy cập thì mọi thứ đều dễ nói.
Rất nhiều nhân viên công tác tới xem, nhân viên của Dolphin không nhiều lắm, tính toán đầy đủ cũng chỉ có hơn mười người, thật sự là nuôi không nổi quá nhiều người.
Phim bắt đầu phát trên máy chiếu, hình ảnh vô cùng đẹp. Khi nhìn thấy Tư Thừa Trạch và Vưu Bành Bành, đồng tử của tổng giám đốc Bạch cũng run rẩy.
Cái này, cái này...
Cảnh quay này, cốt truyện này, diễn viên này...