Chỉ cần ai có mắt thì đều có thể nhìn ra kỹ năng diễn xuất của nguyên chủ tệ đến mức nào.
Kiều Mạn Phàm không đành lòng nhìn thẳng, khẽ úp điện thoại lại, cô cảm thấy vô cùng sốc.
Năng lực nghiệp vụ của nguyên chủ quá tệ rồi, thật sự là xúc phạm người xem, xúc phạm ngũ giác và thẩm mỹ của khán giả.
Lúc này, Kiều Mạn Phàm mới hiểu tại sao cư dân mạng lại phản ứng dữ dội như vậy. Thử tưởng tượng mình bị hành hạ bởi những màn diễn xuất như vậy, theo bản năng sinh tồn, tất nhiên là muốn đuổi nguyên chủ ra khỏi giới giải trí.
Đặc biệt, Kiều Mạn Phàm còn là tiểu thư nhà giàu, thích thì có thể làm mưa làm gió ở showbiz, mặc kệ người khác có chịu đựng được hay không.
Vừa không có não vừa ngu ngốc. Nếu là một người có bản lĩnh thì cũng có thể đứng vững ở giới giải trí, nhưng nguyên chủ dù tham gia truyền hình hay gameshow, bao giờ cũng tỏ thái độ cao cao tại thượng.
Như vậy, ngay lập tức khiến khán giả khó chịu. Con người luôn có xu hướng bênh vực kẻ yếu, nên ai cũng muốn che chở, bảo vệ những nghệ sĩ nữ bị Kiều Mạn Phàm ức hiếp.
Mọi người đều biết Kiều Mạn Phàm không dễ chọc. Một số nữ minh tinh có tâm kế sẽ chủ động gây xích mích với Kiều Mạn Phàm, muốn giành lấy sự đồng cảm của người hâm mộ.
Nhưng nguyên chủ lại hết lần này đến lần khác để cho người ta toại nguyện. Có lẽ, trong lòng nguyên chủ cũng biết rõ nhưng lại không nhịn được mà phát cáu.
Nguyên chủ quá ngạo mạn, không đặt những người trong giới giải trí này vào mắt của mình.
Nhưng trong giới thương lưu, nguyên chủ không phải là một người kiêu ngạo như vậy, giao tiếp bên ngoài cũng không có bao nhiêu vấn đề.
Chính xác hơn, Kiều Mạn Phàm không xem đám người trong giới giải trí ngang hàng với mình.
Nói một cách dễ hiểu là, bọn mày không xứng!
Sau này, thân thế của Kiều Mạn Phàm bị phanh phui, trên mạng lại dấy lên một đợt sóng to gió lớn. Lúc nào cũng làm ra vẻ ‘đại tiểu thư’, hóa ra chỉ là một kẻ giả mạo, là một món hàng giả.
Tất cả mọi người chịu hết nổi tính tình ‘đại tiểu thư’ của nguyên chủ.
Cái mác kiêu căng ngạo mạn được dán lên người nguyên chủ, muốn xé cũng không thể xé nổi.
Kiều Mạn Phàm quyết định rửa mắt không xem tác phẩm của nguyên chủ nữa. Vì muốn so sánh một chút, Kiều Phàm lại chạy đi tìm các tác phẩm điện ảnh và truyền hình của Kiều Ngữ Phù.
Không xem thì không biết, vừa xem lại bị giật mình. Đúng là không so sánh sẽ không bị tổn thương, nhìn Kiều Ngữ Phù diễn xuất lập tức cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Ít nhất, Kiều Ngữ Phù diễn rất tự nhiên, không để cho cảnh quay bị hỏng.
Lúc đầu còn hơi chưa lưu loát, nhưng càng về sau, Kiều Ngữ Phù diễn càng thêm trôi chảy tự nhiên, có thể đóng vai nữ chính. Xem những tác phẩm điện ảnh và truyền hình này, Kiều Mạn Phàm gần như quên mất tình cách của Kiều Ngữ Phù trong thực tế.
Hèn gì có thể trở thành ảnh hậu khi còn trẻ tuổi như vậy, hơn nữa còn nhận mấy lần ảnh hậu, giành nhiều giải thưởng quốc tế.
Đây là kỹ năng diễn xuất hết sức chuyên nghiệp. Còn về phần nguyên chủ, chỉ có thể nói không có năng khiếu thì cứ chấp nhận mình không có năng khiếu, không nên đào sâu vào làm gì.
Không có thứ gì là dễ dàng đạt được, cho dù có năng khiếu thật, thì một ngày nào đó, năng khiếu này cũng có thể sẽ mất đi.
Nguyên chủ xem thường giới giải trí, kết quả lại bị giới giải trí vả mặt bép bép bép, bị dạy cho một bài học.
Sau khi ngồi trên tàu cao tốc gần sáu tiếng đồng hồ, cuối cùng một nhà ba người cũng đến nơi. Thật ra vẫn chưa đến nơi, chỉ là đến một chỗ dừng chân tạm thời.
Nếu muốn đến vùng nông thôn, bọn họ phải bắt xe đi thêm nữa.
Ngồi xe đến khách sạn, sắc mặt mẹ Tang rất khó coi, Kiều Mạn Phàm cũng lười trò chuyện với tổ sản xuất, trực tiếp hỏi: “Phòng của chúng tôi ở đâu?”
Tổ sản xuất: …
“Mọi người nghỉ ngơi đi, sáng mai tập trung ở phòng ăn sáng làm quen với nhau.” Tổ sản xuất vừa nói vừa lấy thẻ phòng ra.
Cha mẹ Tang một phòng, Kiều Mạn Phàm và Tiểu Quả một phòng, hai phòng nằm cạnh nhau. Chương trình vẫn chưa bắt đầu ghi hình, tổ sản xuất cũng chẳng muốn gây khó dễ với Kiều Mạn Phàm.